朝代:南北朝
作者:邹浩
原文:
一犬捕执将祭神,群犬随之号极声。恶伤其类乃如此,虽至苟贱亦有情。
人于天地最为贵,诗书礼乐开聪明。推恩尚欲极万物,而况等列皆簪缨。
奈何心忍所不忍,相残相贼争功名。因知微畜反可尚,使我感叹无由平。
yī quǎn bǔ zhí jiāng jì shén , qún quǎn suí zhī hào jí shēng 。 è shāng qí lèi nǎi rú cǐ , suī zhì gǒu jiàn yì yǒu qíng 。
rén yú tiān dì zuì wèi guì , shī shū lǐ lè kāi cōng míng 。 tuī ēn shàng yù jí wàn wù , ér kuàng děng liè jiē zān yīng 。
nài hé xīn rěn suǒ bù rěn , xiāng cán xiāng zéi zhēng gōng míng 。 yīn zhī wēi chù fǎn kě shàng , shǐ wǒ gǎn tàn wú yóu píng 。