朝代:宋代
作者:许及之
原文:
见梅思洛阳,何愁道路梗。见雪忆灞桥,便可心思省。
仙家种玉成,造化炊粱顷。凛然孤高标,敢以尘溷请。
将军有传令,遽成临渴井。王言惟作命,盍作和羹领。
香色归本根,滋味岂机阱。自非泯全牛,安得试尝綮。
转庵句中画,梅诗言外警。难韵有辘轳,妙语压菑眚。
昨夜垂垂雨,一洗娟娟静。便觉容成圃,真是太玉境。
朝来知见香,堕在区别町。不如两忘言,搔首孤山顶。
jiàn méi sī luò yáng , hé chóu dào lù gěng 。 jiàn xuě yì bà qiáo , biàn kě xīn sī shěng 。
xiān jiā zhǒng yù chéng , zào huà chuī liáng qǐng 。 lǐn rán gū gāo biāo , gǎn yǐ chén hùn qǐng 。
jiāng jūn yǒu chuán lìng , jù chéng lín kě jǐng 。 wáng yán wéi zuò mìng , hé zuò hé gēng lǐng 。
xiāng sè guī běn gēn , zī wèi qǐ jī jǐng 。 zì fēi mǐn quán niú , ān dé shì cháng qìng 。
zhuǎn ān jù zhōng huà , méi shī yán wài jǐng 。 nán yùn yǒu lù lú , miào yǔ yā zī shěng 。
zuó yè chuí chuí yǔ , yī xǐ juān juān jìng 。 biàn jué róng chéng pǔ , zhēn shì tài yù jìng 。
cháo lái zhī jiàn xiāng , duò zài qū bié tǐng 。 bù rú liǎng wàng yán , sāo shǒu gū shān dǐng 。