云南古诗学习网手机版

饮横山吴氏醒酣亭

朝代:明代

作者:王鏊

原文:

孤云落日鱼龙界,横山又在孤云外。一朝坐我横山中,回顾反觉人寰隘。

就中最爱吴家亭,浪花堆里一点青。干山在南绍山北,亭山正直中间停。

天风飘飘吹我袂,自觉蓬瀛不难至。安得刘伶李白共此举瑶觞,百川吸尽无由醉。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

gū yún luò rì yú lóng jiè , héng shān yòu zài gū yún wài 。 yī cháo zuò wǒ héng shān zhōng , huí gù fǎn jué rén huán ài 。

jiù zhōng zuì ài wú jiā tíng , làng huā duī lǐ yī diǎn qīng 。 gān shān zài nán shào shān běi , tíng shān zhèng zhí zhōng jiān tíng 。

tiān fēng piāo piāo chuī wǒ mèi , zì jué péng yíng bù nán zhì 。 ān dé liú líng lǐ bái gòng cǐ jǔ yáo shāng , bǎi chuān xī jìn wú yóu zuì 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版