朝代:宋代
作者:李之仪
原文:
清风习习醒毛骨,华屋高明占城北。胡床偶伴庾江州,万盖摇香俯澄碧。
阴森老树藤千尺,刻桷雕楹初未识。忽传绣障半天来,举头不是人间色。
方疑绚塔灯炤耀,更觉丽天星的历。此时遥望若神仙,结绮临春犹可忆。
徘徊欲去辄不忍,百种形容空叹息。乱点金钿翠被张,主人此况真难得。
qīng fēng xí xí xǐng máo gǔ , huá wū gāo míng zhàn chéng běi 。 hú chuáng ǒu bàn yǔ jiāng zhōu , wàn gài yáo xiāng fǔ chéng bì 。
yīn sēn lǎo shù téng qiān chǐ , kè jué diāo yíng chū wèi shí 。 hū chuán xiù zhàng bàn tiān lái , jǔ tóu bù shì rén jiān sè 。
fāng yí xuàn tǎ dēng zhào yào , gèng jué lì tiān xīng de lì 。 cǐ shí yáo wàng ruò shén xiān , jié qǐ lín chūn yóu kě yì 。
pái huái yù qù zhé bù rěn , bǎi zhǒng xíng róng kōng tàn xī 。 luàn diǎn jīn diàn cuì bèi zhāng , zhǔ rén cǐ kuàng zhēn nán dé 。