朝代:清代
作者:姚鼐
原文:
佛在祗树园,当时说此经。须菩提跽前涕零,复有千二百五十人旁听。
草堂寺盛秦姚兴,鸠摩罗什天竺僧。译诸经品中,此经为大乘。
后有菩提流支来,世言可埒罗什才。侍中崔光为执笔,相国之第为之开。
别出译本劖崔嵬。自从西晋乱,震旦人最苦。是时佛法兴,经律遍中土。
大慈无力拯横流,象义犹能歆暴主。其閒暂废太平真君年,厥孙事佛俄加虔。
废者奉道希神仙,复者谄媚求福田。糜烂战斗峻刑网,穷饰寺庙开法筵。
太和以来既南渡,洛阳伽蓝起无数。胡后宫闱不可言,永宁佛图功最钜。
后胡国珍前冯熙,敬事释门皆后父。富贵已极忧死生,外戚无功谓神助。
译经更荐国珍死,作福宁非太后故。我闻佛法不可文字求,廓然无圣道最优。
天宫龙藏积万卷,纷纭律论谁穷搜。其中佛语魔语杂,埽除皮毛见正法。
章句文义若争巧,不二无言何处答。君不见胡后起自姑为尼,死入双灵寺内栖。
其始以此终亦此,妙义那知葱岭西。河阴朝士埋碧血,洛下宫闺生蒺藜。
祗有青山宗片石,留传绝域舍婆提。
fó zài zhī shù yuán , dāng shí shuō cǐ jīng 。 xū pú tí jì qián tì líng , fù yǒu qiān èr bǎi wǔ shí rén páng tīng 。
cǎo táng sì shèng qín yáo xìng , jiū mó luó shén tiān zhú sēng 。 yì zhū jīng pǐn zhōng , cǐ jīng wèi dà chéng 。
hòu yǒu pú tí liú zhī lái , shì yán kě liè luó shén cái 。 shì zhōng cuī guāng wèi zhí bǐ , xiāng guó zhī dì wèi zhī kāi 。
bié chū yì běn chán cuī wéi 。 zì cóng xī jìn luàn , zhèn dàn rén zuì kǔ 。 shì shí fó fǎ xìng , jīng lǜ biàn zhōng tǔ 。
dà cí wú lì zhěng héng liú , xiàng yì yóu néng xīn bào zhǔ 。 qí xián zàn fèi tài píng zhēn jūn nián , jué sūn shì fó é jiā qián 。
fèi zhě fèng dào xī shén xiān , fù zhě chǎn mèi qiú fú tián 。 mí làn zhàn dòu jùn xíng wǎng , qióng shì sì miào kāi fǎ yán 。
tài hé yǐ lái jì nán dù , luò yáng jiā lán qǐ wú shù 。 hú hòu gōng wéi bù kě yán , yǒng níng fó tú gōng zuì jù 。
hòu hú guó zhēn qián féng xī , jìng shì shì mén jiē hòu fù 。 fù guì yǐ jí yōu sǐ shēng , wài qī wú gōng wèi shén zhù 。
yì jīng gèng jiàn guó zhēn sǐ , zuò fú níng fēi tài hòu gù 。 wǒ wén fó fǎ bù kě wén zì qiú , kuò rán wú shèng dào zuì yōu 。
tiān gōng lóng cáng jī wàn juǎn , fēn yún lǜ lùn shuí qióng sōu 。 qí zhōng fó yǔ mó yǔ zá , sào chú pí máo jiàn zhèng fǎ 。
zhāng jù wén yì ruò zhēng qiǎo , bù èr wú yán hé chù dá 。 jūn bù jiàn hú hòu qǐ zì gū wèi ní , sǐ rù shuāng líng sì nèi qī 。
qí shǐ yǐ cǐ zhōng yì cǐ , miào yì nà zhī cōng lǐng xī 。 hé yīn cháo shì mái bì xiě , luò xià gōng guī shēng jí lí 。
zhī yǒu qīng shān zōng piàn shí , liú chuán jué yù shě pó tí 。