朝代:元代
作者:范梈
原文:
谁能手铺湘水平,刬却君山看洞庭。昔人已骑黄鹤去,楼前乱芷春兰青。
岂知绣衣后千载,远违凤阙来江城。凭高吊古落日紫,领客置酒开云屏。
酒酣点笔赋新句,薄海传诵令人惊。忆我初游白玉京,与君联步趋承明。
手宣皇猷敷帝绩,济济学士如登瀛。一行竟堕万里外,回首沧浪思濯缨。
守官区区事无补,惟有白发欺人生。䍧牱水外万竹底,四时鸟语烟边鸣。
忽忽此地复相见,恍如幽梦求仙灵。中宵秣马不遑暇,君又北乡予南征。
如兹后会复何日,念之使我双涕零。宫中圣人总四溟,所过海岳须澄清。
铁冠峨峨望天下,青霄快展皆修程。由来豺虎伏仁兽,况有鹰隼当秋横。
明夜相思隔云岛,月落高台闻笛声。
shuí néng shǒu pū xiāng shuǐ píng , chǎn què jūn shān kàn dòng tíng 。 xī rén yǐ qí huáng hè qù , lóu qián luàn zhǐ chūn lán qīng 。
qǐ zhī xiù yī hòu qiān zài , yuǎn wéi fèng quē lái jiāng chéng 。 píng gāo diào gǔ luò rì zǐ , lǐng kè zhì jiǔ kāi yún píng 。
jiǔ hān diǎn bǐ fù xīn jù , báo hǎi chuán sòng lìng rén jīng 。 yì wǒ chū yóu bái yù jīng , yǔ jūn lián bù qū chéng míng 。
shǒu xuān huáng yóu fū dì jì , jì jì xué shì rú dēng yíng 。 yī xíng jìng duò wàn lǐ wài , huí shǒu cāng làng sī zhuó yīng 。
shǒu guān qū qū shì wú bǔ , wéi yǒu bái fā qī rén shēng 。 䍧 kē shuǐ wài wàn zhú dǐ , sì shí niǎo yǔ yān biān míng 。
hū hū cǐ dì fù xiāng jiàn , huǎng rú yōu mèng qiú xiān líng 。 zhōng xiāo mò mǎ bù huáng xiá , jūn yòu běi xiāng yú nán zhēng 。
rú zī hòu huì fù hé rì , niàn zhī shǐ wǒ shuāng tì líng 。 gōng zhōng shèng rén zǒng sì míng , suǒ guò hǎi yuè xū chéng qīng 。
tiě guàn é é wàng tiān xià , qīng xiāo kuài zhǎn jiē xiū chéng 。 yóu lái chái hǔ fú rén shòu , kuàng yǒu yīng sǔn dāng qiū héng 。
míng yè xiāng sī gé yún dǎo , yuè luò gāo tái wén dí shēng 。