朝代:明代
作者:宋濂
原文:
北风何逶迤,雪花大于手。之子有远役,忍劝尊中酒。
念子初来时,才思若茧丝。抽之已见绪,染就五色衣。
被之行儒林,孰不生艳慕。跹跹媚学徒,三步亦回顾。
余生老且至,秋发垂两肩。得之喜欲舞,如获宝璐然。
素编耽清昼,青灯坐深夜。深玄欲忘寝,荐味如啖蔗。
一朝别我去,何以释离忧。不禁秦淮水,流子江上舟。
但愿逆风起,吹舟不得往。共穿钟阜云,时看白石长。
风本无情物,岂能知我心。事既不能谐,赠言如赠金。
须知九仞山,功或少一篑。学功随日新,慎毋中道废。
群经耿明训,白日丽清天。苟徒溺文辞,萤爝欲争妍。
姬孔亦何人,颜回了不异。肯堕盆盎中,当作瑚琏器。
不见金谷园,琼芳委尘沙。泰山有乔松,老干凌苍霞。
四海皆兄弟,知己独难遇。伯乐傥弗逢,盐车厄骐骥。
明年二三月,罗山花正开。登高日骋望,迟子能重来。
běi fēng hé wēi yǐ , xuě huā dà yú shǒu 。 zhī zǐ yǒu yuǎn yì , rěn quàn zūn zhōng jiǔ 。
niàn zǐ chū lái shí , cái sī ruò jiǎn sī 。 chōu zhī yǐ jiàn xù , rǎn jiù wǔ sè yī 。
bèi zhī xíng rú lín , shú bù shēng yàn mù 。 xiān xiān mèi xué tú , sān bù yì huí gù 。
yú shēng lǎo qiě zhì , qiū fā chuí liǎng jiān 。 dé zhī xǐ yù wǔ , rú huò bǎo lù rán 。
sù biān dān qīng zhòu , qīng dēng zuò shēn yè 。 shēn xuán yù wàng qǐn , jiàn wèi rú dàn zhè 。
yī cháo bié wǒ qù , hé yǐ shì lí yōu 。 bù jīn qín huái shuǐ , liú zǐ jiāng shàng zhōu 。
dàn yuàn nì fēng qǐ , chuī zhōu bù dé wǎng 。 gòng chuān zhōng fù yún , shí kàn bái shí cháng 。
fēng běn wú qíng wù , qǐ néng zhī wǒ xīn 。 shì jì bù néng xié , zèng yán rú zèng jīn 。
xū zhī jiǔ rèn shān , gōng huò shǎo yī kuì 。 xué gōng suí rì xīn , shèn wú zhōng dào fèi 。
qún jīng gěng míng xùn , bái rì lì qīng tiān 。 gǒu tú nì wén cí , yíng jué yù zhēng yán 。
jī kǒng yì hé rén , yán huí le bù yì 。 kěn duò pén àng zhōng , dāng zuò hú liǎn qì 。
bù jiàn jīn gǔ yuán , qióng fāng wěi chén shā 。 tài shān yǒu qiáo sōng , lǎo gān líng cāng xiá 。
sì hǎi jiē xiōng dì , zhī jǐ dú nán yù 。 bó lè tǎng fú féng , yán chē è qí jì 。
míng nián èr sān yuè , luó shān huā zhèng kāi 。 dēng gāo rì chěng wàng , chí zǐ néng chóng lái 。