朝代:清代
作者:汪中
原文:
我昔孟冬南渡江,江潮始落呈崖棱。
舍人开箧示我诗,入手但觉云霞蒸。中流叩舷诵石鼓,力与水势争吰噌。
暮投山店四肢惰,山阁凭空见星火。绝壁云阴脚下生,彻夜江声枕上过。
月落闻马嘶,门外风色寒。霜清万木秀,霁景明林端。
纡回七十里,下见漕河乾。练湖草动北风起,白塔朱楼照湖水。
黄沙扑面人却行,车轮格格官路平。寒天日落四山紫,疲马向城时一鸣。
江阴古寺遇人寡,双柏婆娑雪沾洒。天风振柯龙自吟,佛殿阴阴夜飘瓦。
兴来著屐君山巅,侧身四望心茫然。日光海气伏不动,时见空中生紫烟。
当时相乐自如此,别来踪迹东西水。故人身直承明庐,石室三年读秘书。
岂是文章贵敏疾,高文典册用相如。吾兄今诗伯,长歌动光彩。
鼓柁东南征,所见足吁駴。胸中五岳起未平,更赋高邱望远海。
wǒ xī mèng dōng nán dù jiāng , jiāng cháo shǐ luò chéng yá léng 。
shě rén kāi qiè shì wǒ shī , rù shǒu dàn jué yún xiá zhēng 。 zhōng liú kòu xián sòng shí gǔ , lì yǔ shuǐ shì zhēng hóng cēng 。
mù tóu shān diàn sì zhī duò , shān gé píng kōng jiàn xīng huǒ 。 jué bì yún yīn jiǎo xià shēng , chè yè jiāng shēng zhěn shàng guò 。
yuè luò wén mǎ sī , mén wài fēng sè hán 。 shuāng qīng wàn mù xiù , jì jǐng míng lín duān 。
yū huí qī shí lǐ , xià jiàn cáo hé qián 。 liàn hú cǎo dòng běi fēng qǐ , bái tǎ zhū lóu zhào hú shuǐ 。
huáng shā pū miàn rén què xíng , chē lún gé gé guān lù píng 。 hán tiān rì luò sì shān zǐ , pí mǎ xiàng chéng shí yī míng 。
jiāng yīn gǔ sì yù rén guǎ , shuāng bǎi pó suō xuě zhān sǎ 。 tiān fēng zhèn kē lóng zì yín , fó diàn yīn yīn yè piāo wǎ 。
xìng lái zhuó jī jūn shān diān , cè shēn sì wàng xīn máng rán 。 rì guāng hǎi qì fú bù dòng , shí jiàn kōng zhōng shēng zǐ yān 。
dāng shí xiāng lè zì rú cǐ , bié lái zōng jì dōng xī shuǐ 。 gù rén shēn zhí chéng míng lú , shí shì sān nián dú mì shū 。
qǐ shì wén zhāng guì mǐn jí , gāo wén diǎn cè yòng xiāng rú 。 wú xiōng jīn shī bó , cháng gē dòng guāng cǎi 。
gǔ tuó dōng nán zhēng , suǒ jiàn zú xū hài 。 xiōng zhōng wǔ yuè qǐ wèi píng , gèng fù gāo qiū wàng yuǎn hǎi 。