云南古诗学习网手机版

赋得听松声

朝代:唐代

作者:刘得仁

原文:

庭际微风动,高松韵自生。听时无物乱,尽日觉神清。
强与幽泉并,翻嫌细雨并。拂空增鹤唳,过牖合琴声。
况复当秋暮,偏宜在月明。不知深涧底,萧瑟有谁听。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
tíng jì wēi fēng dòng , gāo sōng yùn zì shēng 。 tīng shí wú wù luàn , jìn rì jué shén qīng 。
qiáng yǔ yōu quán bìng , fān xián xì yǔ bìng 。 fú kōng zēng hè lì , guò yǒu hé qín shēng 。
kuàng fù dāng qiū mù , piān yí zài yuè míng 。 bù zhī shēn jiàn dǐ , xiāo sè yǒu shuí tīng 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版