朝代:清代
作者:俞樾
原文:
老欧阳。书斋宵读兴方长。忽听西南,有声萧瑟惹愁肠。
推窗。夜茫茫。呼童出户更端详。童言皎洁星月,在天横亘有银潢。
四顾寥落,人声都寂,忽闻树内声藏。竟奔腾骤至,风雨飘忽,金铁琤瑽。
公乃太息彷徨。余识此矣,此气出金方。秋声也、律调夷则,乐合清商。
俨戎行。一夜万骑,腾骧所至,凛冽非常。草兮绿缛,木也葱茏,到此都付凋伤。
草木无情物,人非草木,可不思量。万事劳形不已,苦凭持智力逞雄强。
试思有动于中,岂能自主,精气旋摇荡。早镜中、白发三千丈。
非复是、当日容光。念我生、谁贼谁戕。笑童儿、未解此悲凉。
只闲庭内,虫吟唧唧,助我沾裳。
lǎo ōu yáng 。 shū zhāi xiāo dú xìng fāng cháng 。 hū tīng xī nán , yǒu shēng xiāo sè rě chóu cháng 。
tuī chuāng 。 yè máng máng 。 hū tóng chū hù gèng duān xiáng 。 tóng yán jiǎo jié xīng yuè , zài tiān héng gèn yǒu yín huáng 。
sì gù liáo luò , rén shēng dōu jì , hū wén shù nèi shēng cáng 。 jìng bēn téng zhòu zhì , fēng yǔ piāo hū , jīn tiě chēng cōng 。
gōng nǎi tài xī páng huáng 。 yú shí cǐ yǐ , cǐ qì chū jīn fāng 。 qiū shēng yě 、 lǜ tiáo yí zé , lè hé qīng shāng 。
yǎn róng xíng 。 yī yè wàn qí , téng xiāng suǒ zhì , lǐn liè fēi cháng 。 cǎo xī lǜ rù , mù yě cōng lóng , dào cǐ dōu fù diāo shāng 。
cǎo mù wú qíng wù , rén fēi cǎo mù , kě bù sī liang 。 wàn shì láo xíng bù yǐ , kǔ píng chí zhì lì chěng xióng qiáng 。
shì sī yǒu dòng yú zhōng , qǐ néng zì zhǔ , jīng qì xuán yáo dàng 。 zǎo jìng zhōng 、 bái fā sān qiān zhàng 。
fēi fù shì 、 dāng rì róng guāng 。 niàn wǒ shēng 、 shuí zéi shuí qiāng 。 xiào tóng ér 、 wèi jiě cǐ bēi liáng 。
zhǐ xián tíng nèi , chóng yín jī jī , zhù wǒ zhān cháng 。