朝代:清代
作者:况周颐
原文:
诗人之诗,其心则骚,而笔近韩。似老树著花,枒杈媚妩,奇峰拔地,突兀孱颜。
节制之师,懈无可击,当得长城尤无言。论风格,只东阳高密,方驾吟坛。
须知天帝胡然。凡凌乱乱言皆肺肝。念独立苍茫,所遗何世,悲歌慨慷,欲问无天。
叠稿如融,长愁如质,略举家风非等閒。阳春曲,问十年沧海,几见成连。
shī rén zhī shī , qí xīn zé sāo , ér bǐ jìn hán 。 sì lǎo shù zhuó huā , yā chā mèi wǔ , qí fēng bá dì , tū wù chán yán 。
jié zhì zhī shī , xiè wú kě jī , dāng dé cháng chéng yóu wú yán 。 lùn fēng gé , zhǐ dōng yáng gāo mì , fāng jià yín tán 。
xū zhī tiān dì hú rán 。 fán líng luàn luàn yán jiē fèi gān 。 niàn dú lì cāng máng , suǒ yí hé shì , bēi gē kǎi kāng , yù wèn wú tiān 。
dié gǎo rú róng , cháng chóu rú zhì , lüè jǔ jiā fēng fēi děng xián 。 yáng chūn qǔ , wèn shí nián cāng hǎi , jǐ jiàn chéng lián 。