朝代:宋代
作者:朱晞颜
原文:
秋风入荒落,疏篱搆霜蔓。枯萁委蝉蜕,老荚剥羊眼。
离离珠走盘,圆净真可贯。谁将蚁旋手,倒注入空窾。
殷殷雷转岩,啧啧鱼吐泫。居然盆盎中,零乱舞鹅观。
伟哉就鼎功,囊封有奇粲。馀习尚儒酸,点染形质幻。
俄惊赵璧全,却讶白石烂。全胜塞上酥,轻比东坡糁。
固知滋味长,尤喜齿牙暖。那资糠秕馀,杂糅出肤浅。
终惭菉葛纤,生被脂粉涴。餐⽟定有方,咄嗟良可办。
qiū fēng rù huāng luò , shū lí gòu shuāng màn 。 kū qí wěi chán tuì , lǎo jiá bō yáng yǎn 。
lí lí zhū zǒu pán , yuán jìng zhēn kě guàn 。 shuí jiāng yǐ xuán shǒu , dǎo zhù rù kōng kuǎn 。
yǐn yǐn léi zhuǎn yán , zé zé yú tǔ xuàn 。 jū rán pén àng zhōng , líng luàn wǔ é guān 。
wěi zāi jiù dǐng gōng , náng fēng yǒu qí càn 。 yú xí shàng rú suān , diǎn rǎn xíng zhì huàn 。
é jīng zhào bì quán , què yà bái shí làn 。 quán shèng sāi shàng sū , qīng bǐ dōng pō sǎn 。
gù zhī zī wèi cháng , yóu xǐ chǐ yá nuǎn 。 nà zī kāng bǐ yú , zá róu chū fū qiǎn 。
zhōng cán lù gé xiān , shēng bèi zhī fěn wǎn 。 cān ⽟ dìng yǒu fāng , duō jiē liáng kě bàn 。