朝代:清代
作者:李慈铭
原文:
正消魂、故园烽火,天涯犹惜春晚。客怀无赖寻花醉,寂寞自来僧院。
禅榻畔,但破帽、茸衫留得高阳伴。凤城渐暖。任清磬声边,花开花落,容易鬓丝换。
江南恨,提起东风肠断。马头飞絮零乱。王孙已是无归路,说甚间关莺燕。
花莫管,便唱煞、铜鞮那有金尊劝。飘零自怨。只倚遍栏干,长安芳草,依旧夕阳满。
zhèng xiāo hún 、 gù yuán fēng huǒ , tiān yá yóu xī chūn wǎn 。 kè huái wú lài xún huā zuì , jì mò zì lái sēng yuàn 。
chán tà pàn , dàn pò mào 、 róng shān liú dé gāo yáng bàn 。 fèng chéng jiàn nuǎn 。 rèn qīng qìng shēng biān , huā kāi huā luò , róng yì bìn sī huàn 。
jiāng nán hèn , tí qǐ dōng fēng cháng duàn 。 mǎ tóu fēi xù líng luàn 。 wáng sūn yǐ shì wú guī lù , shuō shèn jiān guān yīng yàn 。
huā mò guǎn , biàn chàng shā 、 tóng dī nà yǒu jīn zūn quàn 。 piāo líng zì yuàn 。 zhǐ yǐ biàn lán gān , cháng ān fāng cǎo , yī jiù xī yáng mǎn 。