朝代:宋代
作者:文彦博
原文:
乾元古道场,宛在香山阳。实师应请去,无滞于一方。
飘然振镮锡,殊不事包囊。孤风尤可尚,静法固有常。
真心得正住,安重如陵冈。况闻师议论,博洽而精详。
和会禅与讲,若登圭峰堂。迎知向学众,汲汲趋门墙。
洪钟既大叩,随宜为发扬。清伊自南来,长波极渺茫。
所谓筏喻者,利济如侨梁。
qián yuán gǔ dào chǎng , wǎn zài xiāng shān yáng 。 shí shī yīng qǐng qù , wú zhì yú yī fāng 。
piāo rán zhèn huán xī , shū bù shì bāo náng 。 gū fēng yóu kě shàng , jìng fǎ gù yǒu cháng 。
zhēn xīn dé zhèng zhù , ān zhòng rú líng gāng 。 kuàng wén shī yì lùn , bó qià ér jīng xiáng 。
hé huì chán yǔ jiǎng , ruò dēng guī fēng táng 。 yíng zhī xiàng xué zhòng , jí jí qū mén qiáng 。
hóng zhōng jì dà kòu , suí yí wèi fā yáng 。 qīng yī zì nán lái , cháng bō jí miǎo máng 。
suǒ wèi fá yù zhě , lì jì rú qiáo liáng 。