朝代:元代
作者:范梈
原文:
今人论学古人诗,事皆天者非人为。文章由来贵尔雅,但顾有法何妨奇。
六经固已殊缓急,乐子飞腾自兹入。国贾宁怀大宝疑,宫工肯效微绡泣。
志至言从意自足,何必王风系流俗?观变时时到黍离,宗周思近西郊哭。
十道使者明如水,闾阎尽在冰壶里。观风本是使之职,太息幽人为之起。
昨雨绿苔生晚阁,黄菊花前共秋酌。采采芳英不盈掬,月落树声连万壑。
去去牛马汗如泉,既别勿计归来年。治平之音断可传,无庸使我心烦悁。
jīn rén lùn xué gǔ rén shī , shì jiē tiān zhě fēi rén wèi 。 wén zhāng yóu lái guì ěr yǎ , dàn gù yǒu fǎ hé fáng qí 。
liù jīng gù yǐ shū huǎn jí , lè zǐ fēi téng zì zī rù 。 guó jiǎ níng huái dà bǎo yí , gōng gōng kěn xiào wēi xiāo qì 。
zhì zhì yán cóng yì zì zú , hé bì wáng fēng xì liú sú ? guān biàn shí shí dào shǔ lí , zōng zhōu sī jìn xī jiāo kū 。
shí dào shǐ zhě míng rú shuǐ , lǘ yán jìn zài bīng hú lǐ 。 guān fēng běn shì shǐ zhī zhí , tài xī yōu rén wèi zhī qǐ 。
zuó yǔ lǜ tái shēng wǎn gé , huáng jú huā qián gòng qiū zhuó 。 cǎi cǎi fāng yīng bù yíng jū , yuè luò shù shēng lián wàn hè 。
qù qù niú mǎ hàn rú quán , jì bié wù jì guī lái nián 。 zhì píng zhī yīn duàn kě chuán , wú yōng shǐ wǒ xīn fán yuān 。