朝代:宋代
作者:文天祥
原文:
和王夫人《满江红》韵,以庶几后山《妾薄命》之意。
燕子楼中,又捱过、几番秋色。相思处、青年如梦,乘鸾仙阙。肌玉暗消衣带缓,泪珠斜透花钿侧。最无端、蕉影上窗纱,青灯歇。
曲池合,高台灭。人间事,何堪说!向南阳阡上,满襟清血。世态便如翻覆雨,妾身元是分明月。笑乐昌、一段好风流,菱花缺。
hé wáng fū rén 《 mǎn jiāng hóng 》 yùn , yǐ shù jǐ hòu shān 《 qiè báo mìng 》 zhī yì 。
yàn zǐ lóu zhōng , yòu ái guò 、 jǐ fān qiū sè 。 xiāng sī chù 、 qīng nián rú mèng , chéng luán xiān quē 。 jī yù àn xiāo yī dài huǎn , lèi zhū xié tòu huā diàn cè 。 zuì wú duān 、 jiāo yǐng shàng chuāng shā , qīng dēng xiē 。
qǔ chí hé , gāo tái miè 。 rén jiān shì , hé kān shuō ! xiàng nán yáng qiān shàng , mǎn jīn qīng xiě 。 shì tài biàn rú fān fù yǔ , qiè shēn yuán shì fēn míng yuè 。 xiào lè chāng 、 yī duàn hǎo fēng liú , líng huā quē 。