朝代:明代
作者:丘浚
原文:
炎精无光蜀烬销,当涂坠地马蹴槽。矫时之枉遂过正,弃置礼法如毫毛。
太行之阳富脩竹,猗猗万竿似淇澳。一天爽气风声清,满地凉阴云影绿。
风流酝籍三四子,适从何来聚于此。中有一人龙凤姿,土木形骸出泥滓。
神交一世皆名贤,浑金璞玉人中仙。携琴沽酒对青眼,欣然神解皆忘言。
或作绝交书,或为大人传。穷为途中哭,同向树下煅。
颂酒有德,以酒为名。群豕每同饮,五斗乃解酲。寓情广陵琴,感旧山阳笛。
黄公炉畔互酣歌,广武观前闲叹息。作者七贤矣,一去不再来。
荒山既无旧墟落,枯株岂有馀根荄。我观竹林图,为作七贤歌。
晋人旷达尚玄语,其源起自王与何。二人开其端,七贤为之倡。
自从决去礼义防,狂澜颓波莫能障。后人欲知七贤谁,稽山两阮刘王向。
yán jīng wú guāng shǔ jìn xiāo , dāng tú zhuì dì mǎ cù cáo 。 jiǎo shí zhī wǎng suì guò zhèng , qì zhì lǐ fǎ rú háo máo 。
tài xíng zhī yáng fù xiū zhú , yī yī wàn gān sì qí ào 。 yī tiān shuǎng qì fēng shēng qīng , mǎn dì liáng yīn yún yǐng lǜ 。
fēng liú yùn jí sān sì zǐ , shì cóng hé lái jù yú cǐ 。 zhōng yǒu yī rén lóng fèng zī , tǔ mù xíng hái chū ní zǐ 。
shén jiāo yī shì jiē míng xián , hún jīn pú yù rén zhōng xiān 。 xié qín gū jiǔ duì qīng yǎn , xīn rán shén jiě jiē wàng yán 。
huò zuò jué jiāo shū , huò wèi dà rén chuán 。 qióng wèi tú zhōng kū , tóng xiàng shù xià duàn 。
sòng jiǔ yǒu dé , yǐ jiǔ wèi míng 。 qún shǐ měi tóng yǐn , wǔ dòu nǎi jiě chéng 。 yù qíng guǎng líng qín , gǎn jiù shān yáng dí 。
huáng gōng lú pàn hù hān gē , guǎng wǔ guān qián xián tàn xī 。 zuò zhě qī xián yǐ , yī qù bù zài lái 。
huāng shān jì wú jiù xū luò , kū zhū qǐ yǒu yú gēn gāi 。 wǒ guān zhú lín tú , wèi zuò qī xián gē 。
jìn rén kuàng dá shàng xuán yǔ , qí yuán qǐ zì wáng yǔ hé 。 èr rén kāi qí duān , qī xián wèi zhī chàng 。
zì cóng jué qù lǐ yì fáng , kuáng lán tuí bō mò néng zhàng 。 hòu rén yù zhī qī xián shuí , jī shān liǎng ruǎn liú wáng xiàng 。