云南古诗学习网手机版

洞仙歌

朝代:宋代

作者:赵鼎

原文:

空山雨过,月色浮新酿。把盏无人共心赏。漫悲吟、独自捻断霜须,还就寝、秋入孤衾渐爽。
可怜窗外竹,不怕西风,一夜潇潇弄疏响。奈此九回肠,万斛清愁,人何处、邈如天样。纵陇水、秦云阻归音,便不许时闲,梦中寻访。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
kōng shān yǔ guò , yuè sè fú xīn niàng 。 bǎ zhǎn wú rén gòng xīn shǎng 。 màn bēi yín 、 dú zì niǎn duàn shuāng xū , hái jiù qǐn 、 qiū rù gū qīn jiàn shuǎng 。
kě lián chuāng wài zhú , bù pà xī fēng , yī yè xiāo xiāo nòng shū xiǎng 。 nài cǐ jiǔ huí cháng , wàn hú qīng chóu , rén hé chù 、 miǎo rú tiān yàng 。 zòng lǒng shuǐ 、 qín yún zǔ guī yīn , biàn bù xǔ shí xián , mèng zhōng xún fǎng 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版