朝代:唐代
作者:李白
原文:
太华生长松,亭亭凌霜雪。
天与百尺高,岂为微飙折?
桃李卖阳艳,路人行且迷。
春光扫地尽,碧叶成黄泥。
愿君学长松,慎勿作桃李。
受屈不改心,然后知君子。
见君乘骢马,知上太行道。
此地果摧轮,全身以为宝。
我如丰年玉,弃置秋田草。
但勖冰壶心,无为叹衰老。
tài huá shēng cháng sōng , tíng tíng líng shuāng xuě 。
tiān yǔ bǎi chǐ gāo , qǐ wèi wēi biāo zhé ?
táo lǐ mài yáng yàn , lù rén xíng qiě mí 。
chūn guāng sǎo dì jìn , bì yè chéng huáng ní 。
yuàn jūn xué cháng sōng , shèn wù zuò táo lǐ 。
shòu qū bù gǎi xīn , rán hòu zhī jūn zǐ 。
jiàn jūn chéng cōng mǎ , zhī shàng tài xíng dào 。
cǐ dì guǒ cuī lún , quán shēn yǐ wèi bǎo 。
wǒ rú fēng nián yù , qì zhì qiū tián cǎo 。
dàn xù bīng hú xīn , wú wèi tàn shuāi lǎo 。