朝代:清代
作者:孔尚任
原文:
康熙二十七年夏,中外升平登禾稼。岂有失所一军民,楚中猝变真可讶。
我巡海日烟雾深,纷纷耳传信不真。或言乱贼立首领,官兵气靡都降身。
湖风湖水路渺茫,万姓夜走看北辰。或言三日把关隘,选将搜粮侵邻界。
霍霍磨刀逼官降,忍辱齐向辕门拜。独有一官旧豸衣,强项能使渠魁怪。
后来渔船稍稍说,芦中人声夜呜咽。点火照见好须眉,三日绝食唇焦裂。
义不受官善哉逃,弃家无乃肠如铁。天兵忽下贼兵死,围城无恙旧妻子。
假威骑马坐衙人,相逢羞见丁廉使。丁公丁公今日归,城郭人民无是非。
天下诗格属公好,如此风节世又稀。天子召公公去急,丹枫白苇拂征衣。
父老争看归来鹤,诗人面上有光辉。
kāng xī èr shí qī nián xià , zhōng wài shēng píng dēng hé jià 。 qǐ yǒu shī suǒ yī jūn mín , chǔ zhōng cù biàn zhēn kě yà 。
wǒ xún hǎi rì yān wù shēn , fēn fēn ěr chuán xìn bù zhēn 。 huò yán luàn zéi lì shǒu lǐng , guān bīng qì mí dōu jiàng shēn 。
hú fēng hú shuǐ lù miǎo máng , wàn xìng yè zǒu kàn běi chén 。 huò yán sān rì bǎ guān ài , xuǎn jiāng sōu liáng qīn lín jiè 。
huò huò mó dāo bī guān jiàng , rěn rǔ qí xiàng yuán mén bài 。 dú yǒu yī guān jiù zhì yī , qiáng xiàng néng shǐ qú kuí guài 。
hòu lái yú chuán shāo shāo shuō , lú zhōng rén shēng yè wū yè 。 diǎn huǒ zhào jiàn hǎo xū méi , sān rì jué shí chún jiāo liè 。
yì bù shòu guān shàn zāi táo , qì jiā wú nǎi cháng rú tiě 。 tiān bīng hū xià zéi bīng sǐ , wéi chéng wú yàng jiù qī zǐ 。
jiǎ wēi qí mǎ zuò yá rén , xiāng féng xiū jiàn dīng lián shǐ 。 dīng gōng dīng gōng jīn rì guī , chéng guō rén mín wú shì fēi 。
tiān xià shī gé shǔ gōng hǎo , rú cǐ fēng jié shì yòu xī 。 tiān zǐ zhào gōng gōng qù jí , dān fēng bái wěi fú zhēng yī 。
fù lǎo zhēng kàn guī lái hè , shī rén miàn shàng yǒu guāng huī 。