朝代:宋代
作者:王庭圭
原文:
渤海赫赫东南豪,俯挹前辈倾时髦。有如青天白日出,平地放著昆崙高。
都下官寮车可载,声称寂不闻中外。二陆初来浪得名,谬以莼羹誇捷对。
文章直要窥孔颜,不可睥睨马与班。君门九重耀晶戟,远臣胡得来其间。
清新不见庾开府,寂寞诗坛将无主。纵使扬雄识字奇,刘歆泣叹空自苦。
也知未遇何足悲,时来忽睹青云低。凤凰孤鸣得天律,百鸟束喙不敢啼。
先生能作凤凰语,议论远过袁虎子。岂惟一日动朝廷,留作诗人后来史。
汪洋尤喜陈时议,一夜称嗟岂徒谓。九衢传写已喧阗,气压五侯骄七贵。
螺江地古人物好,迄今故老犹能道。醉翁没后颇荒凉,秀气盘旋此环抱。
天恐斯文久遂终,英灵挺出嗣家风。身虽富贵异流俗,两眼观书耳亦聪。
应曾夜半参黄石,神几暗得无踪迹。我本闲愁寡才力,闭吻逢君那喘息。
bó hǎi hè hè dōng nán háo , fǔ yì qián bèi qīng shí máo 。 yǒu rú qīng tiān bái rì chū , píng dì fàng zhuó kūn lún gāo 。
dōu xià guān liáo chē kě zài , shēng chēng jì bù wén zhōng wài 。 èr lù chū lái làng dé míng , miù yǐ chún gēng kuā jié duì 。
wén zhāng zhí yào kuī kǒng yán , bù kě bì nì mǎ yǔ bān 。 jūn mén jiǔ zhòng yào jīng jǐ , yuǎn chén hú dé lái qí jiān 。
qīng xīn bù jiàn yǔ kāi fǔ , jì mò shī tán jiāng wú zhǔ 。 zòng shǐ yáng xióng shí zì qí , liú xīn qì tàn kōng zì kǔ 。
yě zhī wèi yù hé zú bēi , shí lái hū dǔ qīng yún dī 。 fèng huáng gū míng dé tiān lǜ , bǎi niǎo shù huì bù gǎn tí 。
xiān shēng néng zuò fèng huáng yǔ , yì lùn yuǎn guò yuán hǔ zǐ 。 qǐ wéi yī rì dòng cháo tíng , liú zuò shī rén hòu lái shǐ 。
wāng yáng yóu xǐ chén shí yì , yī yè chēng jiē qǐ tú wèi 。 jiǔ qú chuán xiě yǐ xuān tián , qì yā wǔ hóu jiāo qī guì 。
luó jiāng dì gǔ rén wù hǎo , qì jīn gù lǎo yóu néng dào 。 zuì wēng méi hòu pō huāng liáng , xiù qì pán xuán cǐ huán bào 。
tiān kǒng sī wén jiǔ suì zhōng , yīng líng tǐng chū sì jiā fēng 。 shēn suī fù guì yì liú sú , liǎng yǎn guān shū ěr yì cōng 。
yīng céng yè bàn cān huáng shí , shén jǐ àn dé wú zōng jì 。 wǒ běn xián chóu guǎ cái lì , bì wěn féng jūn nà chuǎn xī 。