朝代:宋代
作者:杨杰
原文:
天台邦公,善琴与诗,时称僧之雄。琴尽古意,诗得古风。
自云天圣景祐中,踪迹犹飘蓬。大淮南北,长江西东。
人之奇者必就见,景之胜者多游从。尔来五六载,不与当时同。
发白体且瘦,所适多疏慵。却担一枝筇,归老天台峰。
tiān tái bāng gōng , shàn qín yǔ shī , shí chēng sēng zhī xióng 。 qín jìn gǔ yì , shī dé gǔ fēng 。
zì yún tiān shèng jǐng yòu zhōng , zōng jì yóu piāo péng 。 dà huái nán běi , cháng jiāng xī dōng 。
rén zhī qí zhě bì jiù jiàn , jǐng zhī shèng zhě duō yóu cóng 。 ěr lái wǔ liù zài , bù yǔ dāng shí tóng 。
fā bái tǐ qiě shòu , suǒ shì duō shū yōng 。 què dān yī zhī qióng , guī lǎo tiān tái fēng 。