朝代:宋代
作者:李新
原文:
陂迥山空溪水浅,骑牛信牛行自远。大翁织笠六铢轻,阿母理衣蓑直软。
短笛叫云无曲终,年年但见岩花红。何者为荣何等辱,牛饱归来睡亦足。
识字无多浪得官,出门车折舟风澜。当时牧牛无许事,初信人间行路难。
罗生邂逅孤城角,细数直推期命薄。五福无有六极全,四字干头三字恶。
逆知大似他心通,元辰空亡那免穷。壬癸是非终可畏,收拾人情称晚贵。
我家幸有石田在,梦里归耕心未改。季咸再见应茫然,壶子而今藏九渊。
bēi jiǒng shān kōng xī shuǐ qiǎn , qí niú xìn niú xíng zì yuǎn 。 dà wēng zhī lì liù zhū qīng , ā mǔ lǐ yī suō zhí ruǎn 。
duǎn dí jiào yún wú qǔ zhōng , nián nián dàn jiàn yán huā hóng 。 hé zhě wèi róng hé děng rǔ , niú bǎo guī lái shuì yì zú 。
shí zì wú duō làng dé guān , chū mén chē zhé zhōu fēng lán 。 dāng shí mù niú wú xǔ shì , chū xìn rén jiān xíng lù nán 。
luó shēng xiè hòu gū chéng jiǎo , xì shǔ zhí tuī qī mìng báo 。 wǔ fú wú yǒu liù jí quán , sì zì gān tóu sān zì è 。
nì zhī dà sì tā xīn tōng , yuán chén kōng wáng nà miǎn qióng 。 rén guǐ shì fēi zhōng kě wèi , shōu shí rén qíng chēng wǎn guì 。
wǒ jiā xìng yǒu shí tián zài , mèng lǐ guī gēng xīn wèi gǎi 。 jì xián zài jiàn yīng máng rán , hú zǐ ér jīn cáng jiǔ yuān 。