朝代:宋代
作者:韩琦
原文:
开化得胜地,崇侈何代作。全山镵佛身,万木亘高阁。
突然数百尺,较力陋禹凿。峰峦翠环合,与寺为郛郭。
烟霞无四时,为我张幄幕。飞泉乘空来,直在庭砌落。
松柏森成行,斗状蛟龙恶。如整万人阵,偏伍不敢错。
春芳难悉名,红紫竞灼灼。点缀岩壁间,图画曾未若。
距城才一舍,旷绝类霄堮。噫吾何自劳,日窘吏事缚。
到官踰二期,未克造林壑。引疾得乡邦,昼锦行遂著。
猛抛公几烦,不负真境约。精庐始一登,百虑已澄扩。
徘徊延宾僚,开席盛燕酌。歌留岭上云,吹乱风前铎。
勿讥清赏累,粗继东山乐。数刻方暂欢,俄景忽西薄。
归鞅下危岑,眷恋心欲却。何处无林泉,隔阂牵宠爵。
终期报国家,功业效涓勺。连露乞骸章,不待七十削。
归来解朝绅,放意任衡霍。超然出世纷,安步适冲漠。
山蔬充盘筵,村酿满瓢杓。吾寿此其全,何必不死药。
kāi huà dé shèng dì , chóng chǐ hé dài zuò 。 quán shān chán fó shēn , wàn mù gèn gāo gé 。
tū rán shǔ bǎi chǐ , jiào lì lòu yǔ záo 。 fēng luán cuì huán hé , yǔ sì wèi fú guō 。
yān xiá wú sì shí , wèi wǒ zhāng wò mù 。 fēi quán chéng kōng lái , zhí zài tíng qì luò 。
sōng bǎi sēn chéng xíng , dòu zhuàng jiāo lóng è 。 rú zhěng wàn rén zhèn , piān wǔ bù gǎn cuò 。
chūn fāng nán xī míng , hóng zǐ jìng zhuó zhuó 。 diǎn zhuì yán bì jiān , tú huà céng wèi ruò 。
jù chéng cái yī shě , kuàng jué lèi xiāo è 。 yī wú hé zì láo , rì jiǒng lì shì fù 。
dào guān yú èr qī , wèi kè zào lín hè 。 yǐn jí dé xiāng bāng , zhòu jǐn xíng suì zhuó 。
měng pāo gōng jǐ fán , bù fù zhēn jìng yuē 。 jīng lú shǐ yī dēng , bǎi lǜ yǐ chéng kuò 。
pái huái yán bīn liáo , kāi xí shèng yàn zhuó 。 gē liú lǐng shàng yún , chuī luàn fēng qián duó 。
wù jī qīng shǎng léi , cū jì dōng shān lè 。 shǔ kè fāng zàn huān , é jǐng hū xī báo 。
guī yāng xià wēi cén , juàn liàn xīn yù què 。 hé chù wú lín quán , gé hé qiān chǒng jué 。
zhōng qī bào guó jiā , gōng yè xiào juān sháo 。 lián lòu qǐ hái zhāng , bù dài qī shí xiāo 。
guī lái jiě cháo shēn , fàng yì rèn héng huò 。 chāo rán chū shì fēn , ān bù shì chōng mò 。
shān shū chōng pán yán , cūn niàng mǎn piáo sháo 。 wú shòu cǐ qí quán , hé bì bù sǐ yào 。