朝代:清代
作者:陆茜
原文:
春意逗春风,最关心,却是故园香雪。驿时信沉沉,全不管、孤馆个侬凄绝。
一枝瘦影,美人独向瑶阶立。此际芳魂应恨我,忍把幽姿轻撇。
伴伊尚有胎禽,只静对、黄昏相思难说。吟赏已无人,好珍重、休被笛声吹裂。
宵来有梦,多应化个罗浮蝶。万籁无声飞去也,低了半轮明月。
chūn yì dòu chūn fēng , zuì guān xīn , què shì gù yuán xiāng xuě 。 yì shí xìn chén chén , quán bù guǎn 、 gū guǎn gè nóng qī jué 。
yī zhī shòu yǐng , měi rén dú xiàng yáo jiē lì 。 cǐ jì fāng hún yīng hèn wǒ , rěn bǎ yōu zī qīng piē 。
bàn yī shàng yǒu tāi qín , zhǐ jìng duì 、 huáng hūn xiāng sī nán shuō 。 yín shǎng yǐ wú rén , hǎo zhēn zhòng 、 xiū bèi dí shēng chuī liè 。
xiāo lái yǒu mèng , duō yīng huà gè luó fú dié 。 wàn lài wú shēng fēi qù yě , dī le bàn lún míng yuè 。