云南古诗学习网手机版

闻胡琴一首

朝代:宋代

作者:韦骧

原文:

园林雨过秋萧索,幅巾谈笑情方乐。歘然一抹四朱弦,续续清声透帘幕。

轻拢慢撚手应心,如出自然非以学。露蝉凄咽春莺啭,变化逡巡动寥廓。

审音度曲肃众听,歌舞满堂生寂寞。自嗟投老饮量衰,一举为空金凿落。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

yuán lín yǔ guò qiū xiāo suǒ , fú jīn tán xiào qíng fāng lè 。 xū rán yī mǒ sì zhū xián , xù xù qīng shēng tòu lián mù 。

qīng lǒng màn niǎn shǒu yīng xīn , rú chū zì rán fēi yǐ xué 。 lòu chán qī yàn chūn yīng zhuàn , biàn huà qūn xún dòng liáo kuò 。

shěn yīn dù qǔ sù zhòng tīng , gē wǔ mǎn táng shēng jì mò 。 zì jiē tóu lǎo yǐn liàng shuāi , yī jǔ wèi kōng jīn záo luò 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版