朝代:明代
作者:伍瑞隆
原文:
神仙不可作,三山岂易求。烟涛缥缈愁沧洲,江阳有山高且幽,东走泰岱南罗浮。
冲融窈窕五百里,怀灵抱异雄神州。七岭重㟽莽相揖,九江九派东西流。
天开灵秘不自主,乃遣五老居上头。五老含真积清气,化作危峰与天倚。
龙昂凤翥不可知,万壑千崖白云里。当时匡续厌尘光,入长二真升与长。
结庐嘉遁七百载,山亦与之俱姓匡。玄风真气郁孤赏,回首千秋动萧爽。
读书开社各有缘,潜也白也何遒上。我闻此山乃为山灵咏真之洞天,蔽亏日月罗风烟。
仙灵欲发发不尽,幽人杖履纷蝉连。陈生肮脏奋南海,游此曾在前三载。
登高那遣桂丛招,怀人漫向美蓉采。迢迢山月照行旌,片帆西指豫章城。
行边彭泽秋涛险,到日高梁朔雪生。丈夫有才宁自弃,蓬矢桑弓射天地。
一出能令宇宙开,重游应尽山川秘。行行携手越台阴,不须惆怅泪沾襟。
怀中宝剑脕相送,赠尔平生一片心。
shén xiān bù kě zuò , sān shān qǐ yì qiú 。 yān tāo piǎo miǎo chóu cāng zhōu , jiāng yáng yǒu shān gāo qiě yōu , dōng zǒu tài dài nán luó fú 。
chōng róng yǎo tiǎo wǔ bǎi lǐ , huái líng bào yì xióng shén zhōu 。 qī lǐng zhòng 㟽 mǎng xiāng yī , jiǔ jiāng jiǔ pài dōng xī liú 。
tiān kāi líng mì bù zì zhǔ , nǎi qiǎn wǔ lǎo jū shàng tóu 。 wǔ lǎo hán zhēn jī qīng qì , huà zuò wēi fēng yǔ tiān yǐ 。
lóng áng fèng zhù bù kě zhī , wàn hè qiān yá bái yún lǐ 。 dāng shí kuāng xù yàn chén guāng , rù cháng èr zhēn shēng yǔ cháng 。
jié lú jiā dùn qī bǎi zài , shān yì yǔ zhī jù xìng kuāng 。 xuán fēng zhēn qì yù gū shǎng , huí shǒu qiān qiū dòng xiāo shuǎng 。
dú shū kāi shè gè yǒu yuán , qián yě bái yě hé qiú shàng 。 wǒ wén cǐ shān nǎi wèi shān líng yǒng zhēn zhī dòng tiān , bì kuī rì yuè luó fēng yān 。
xiān líng yù fā fā bù jìn , yōu rén zhàng lǚ fēn chán lián 。 chén shēng āng zàng fèn nán hǎi , yóu cǐ céng zài qián sān zài 。
dēng gāo nà qiǎn guì cóng zhāo , huái rén màn xiàng měi róng cǎi 。 tiáo tiáo shān yuè zhào xíng jīng , piàn fān xī zhǐ yù zhāng chéng 。
xíng biān péng zé qiū tāo xiǎn , dào rì gāo liáng shuò xuě shēng 。 zhàng fū yǒu cái níng zì qì , péng shǐ sāng gōng shè tiān dì 。
yī chū néng lìng yǔ zhòu kāi , zhòng yóu yīng jìn shān chuān mì 。 xíng xíng xié shǒu yuè tái yīn , bù xū chóu chàng lèi zhān jīn 。
huái zhōng bǎo jiàn wàn xiāng sòng , zèng ěr píng shēng yī piàn xīn 。