朝代:明代
作者:伍瑞隆
原文:
荒村海上小如黍,风俗虽陋树多古。仄径沿溪绕茅屋,郑氏祠前百馀武。
双桥架壑水清浅,上有老松荫江水。交枝屈铁撑老蛟,回节旋星掣强弩。
攒柯积拙黑虎死,圻地露骨苍龙起。陡峭虽无碍日枝,盘翻似出巧心制。
傍人为我言,此是松安市。相传旧号水亭边,下有石斗白齿齿,埋没年来不堪纪。
有时白日生风涛,坐觉青天响雷雨。我闻此语怆心骨,物在人亡何比比。
此松生何年,凡松不如汝。借问种松人,今复在何许。
前人种树后人宝,后人见树前人老。幸免人间斧与柯,敢祈雨露随芳草。
嗟哉古人种树胡不早,却到人亡树方好。当时近前防损枝,今日市廛聊自保。
萧萧兔丝遇风起,吹入路傍鲍鱼肆。寂莫空伤过客情,徘徊转见前人意。
人生一世坎壈中,万事廓落不得志。百年之身尚不保,一日之心何所倚。
阴阳浩荡如局棋,兴衰倚伏信难支。生前富贵有时歇,身后茫茫安所之。
十围悲柳桓元子,千载还家丁令威。今朝惆怅此怀古,他日相怜知是谁。
huāng cūn hǎi shàng xiǎo rú shǔ , fēng sú suī lòu shù duō gǔ 。 zè jìng yán xī rào máo wū , zhèng shì cí qián bǎi yú wǔ 。
shuāng qiáo jià hè shuǐ qīng qiǎn , shàng yǒu lǎo sōng yīn jiāng shuǐ 。 jiāo zhī qū tiě chēng lǎo jiāo , huí jié xuán xīng chè qiáng nǔ 。
zǎn kē jī zhuō hēi hǔ sǐ , qí dì lù gǔ cāng lóng qǐ 。 dǒu qiào suī wú ài rì zhī , pán fān sì chū qiǎo xīn zhì 。
bàng rén wèi wǒ yán , cǐ shì sōng ān shì 。 xiāng chuán jiù hào shuǐ tíng biān , xià yǒu shí dòu bái chǐ chǐ , mái méi nián lái bù kān jì 。
yǒu shí bái rì shēng fēng tāo , zuò jué qīng tiān xiǎng léi yǔ 。 wǒ wén cǐ yǔ chuàng xīn gǔ , wù zài rén wáng hé bǐ bǐ 。
cǐ sōng shēng hé nián , fán sōng bù rú rǔ 。 jiè wèn zhǒng sōng rén , jīn fù zài hé xǔ 。
qián rén zhòng shù hòu rén bǎo , hòu rén jiàn shù qián rén lǎo 。 xìng miǎn rén jiān fǔ yǔ kē , gǎn qí yǔ lòu suí fāng cǎo 。
jiē zāi gǔ rén zhòng shù hú bù zǎo , què dào rén wáng shù fāng hǎo 。 dāng shí jìn qián fáng sǔn zhī , jīn rì shì chán liáo zì bǎo 。
xiāo xiāo tù sī yù fēng qǐ , chuī rù lù bàng bào yú sì 。 jì mò kōng shāng guò kè qíng , pái huái zhuǎn jiàn qián rén yì 。
rén shēng yī shì kǎn lǎn zhōng , wàn shì kuò luò bù dé zhì 。 bǎi nián zhī shēn shàng bù bǎo , yī rì zhī xīn hé suǒ yǐ 。
yīn yáng hào dàng rú jú qí , xìng shuāi yǐ fú xìn nán zhī 。 shēng qián fù guì yǒu shí xiē , shēn hòu máng máng ān suǒ zhī 。
shí wéi bēi liǔ huán yuán zǐ , qiān zài hái jiā dīng lìng wēi 。 jīn cháo chóu chàng cǐ huái gǔ , tā rì xiāng lián zhī shì shuí 。