朝代:宋代
作者:韦骧
原文:
皎皎园中霜,鲜鲜砌间菊。长至破旬来,兹芳乃幽独。
岂其时使然,寒威未加肃。又岂各有命,荣谢分迟速。
如何纤柔质,坚可敌松竹。绿叶共威蕤,金英相陆续。
究之得所自,养助为之福。去蠹诱童稚,剪蒿专野仆。
恐弱即枝扶,忧乾必浇沃。北风赖密樊,朝晖借馀燠。
侵牟绝蜂蝶,蹴蹂无鸡鹜。得以保天材,隆冬尚芬馥。
一溉必后枯,嵇生论尤笃。孟轲亦尝叹,濯濯牛山木。
奚独物有是,在人宜慎毓。关节防疾疢,驱除先嗜欲。
所养重于心,非徒口与腹。所履正乎道,非徒险与曲。
纷华靡交战,忮害尽消逐。自然致冲和,久寿不遭促。
持兹养生理,可继乔松躅。兴作寒菊诗,葩浮宁传俗。
jiǎo jiǎo yuán zhōng shuāng , xiān xiān qì jiān jú 。 cháng zhì pò xún lái , zī fāng nǎi yōu dú 。
qǐ qí shí shǐ rán , hán wēi wèi jiā sù 。 yòu qǐ gè yǒu mìng , róng xiè fēn chí sù 。
rú hé xiān róu zhì , jiān kě dí sōng zhú 。 lǜ yè gòng wēi ruí , jīn yīng xiāng lù xù 。
jiū zhī dé suǒ zì , yǎng zhù wèi zhī fú 。 qù dù yòu tóng zhì , jiǎn hāo zhuān yě pū 。
kǒng ruò jí zhī fú , yōu qián bì jiāo wò 。 běi fēng lài mì fán , cháo huī jiè yú yù 。
qīn móu jué fēng dié , cù róu wú jī wù 。 dé yǐ bǎo tiān cái , lóng dōng shàng fēn fù 。
yī gài bì hòu kū , jī shēng lùn yóu dǔ 。 mèng kē yì cháng tàn , zhuó zhuó niú shān mù 。
xī dú wù yǒu shì , zài rén yí shèn yù 。 guān jié fáng jí chèn , qū chú xiān shì yù 。
suǒ yǎng zhòng yú xīn , fēi tú kǒu yǔ fù 。 suǒ lǚ zhèng hū dào , fēi tú xiǎn yǔ qǔ 。
fēn huá mí jiāo zhàn , zhì hài jìn xiāo zhú 。 zì rán zhì chōng hé , jiǔ shòu bù zāo cù 。
chí zī yǎng shēng lǐ , kě jì qiáo sōng zhú 。 xìng zuò hán jú shī , pā fú níng chuán sú 。