朝代:清代
作者:关锳
原文:
西风一夜吹霜,千峰尽出荒林杪。萧萧摵摵,如愁渐积,有多无少。
煮酒园荒,题诗石瘦,画栏斜靠。念荒寒如此,休伤摇落,也还算、归根早。
莫说悲秋词稿。自新来、被愁分了。哀鸿未过,凉蝉欲断,可堪怀抱。
聚点敲窗,碎声做雨,夜深谁扫。剩乱山深处,夕阳疏柳,有残鸦噪。
xī fēng yī yè chuī shuāng , qiān fēng jìn chū huāng lín miǎo 。 xiāo xiāo sè sè , rú chóu jiàn jī , yǒu duō wú shǎo 。
zhǔ jiǔ yuán huāng , tí shī shí shòu , huà lán xié kào 。 niàn huāng hán rú cǐ , xiū shāng yáo luò , yě hái suàn 、 guī gēn zǎo 。
mò shuō bēi qiū cí gǎo 。 zì xīn lái 、 bèi chóu fēn le 。 āi hóng wèi guò , liáng chán yù duàn , kě kān huái bào 。
jù diǎn qiāo chuāng , suì shēng zuò yǔ , yè shēn shuí sǎo 。 shèng luàn shān shēn chù , xī yáng shū liǔ , yǒu cán yā zào 。