朝代:元代
作者:揭傒斯
原文:
洞庭南,桂岭北,衡山连延潇湘黑。中有祝融如髻鬟,嵯峨七十二峰间。
祝融不自知,千山万山如回环。回环面面芙蓉里,俨如天仙朝紫皇,千官百辟遥相望。
半夜每瞻东海日,六月常飞满树霜。龙拿凤攫熊虎掷,云生雾灭何时极。
我来正值太平时,况有山僧似畴昔。凭高一览四海空,草间培塿安足雄。
盘盘罗汉台,翕翕炎帝宫。复恐九天上,视我如井中。
朔风日夜相腾蹙,谷老崖坚松柏秃。古来铁瓦尽飘扬,山上至今犹板屋。
山僧劝我歌,我歌徒自伤。天下五岳嵩中央,此山与我俱南疆。
我今三十始一见,北望中原天更长。
dòng tíng nán , guì lǐng běi , héng shān lián yán xiāo xiāng hēi 。 zhōng yǒu zhù róng rú jì huán , cuó é qī shí èr fēng jiān 。
zhù róng bù zì zhī , qiān shān wàn shān rú huí huán 。 huí huán miàn miàn fú róng lǐ , yǎn rú tiān xiān cháo zǐ huáng , qiān guān bǎi pì yáo xiāng wàng 。
bàn yè měi zhān dōng hǎi rì , liù yuè cháng fēi mǎn shù shuāng 。 lóng ná fèng jué xióng hǔ zhì , yún shēng wù miè hé shí jí 。
wǒ lái zhèng zhí tài píng shí , kuàng yǒu shān sēng sì chóu xī 。 píng gāo yī lǎn sì hǎi kōng , cǎo jiān péi lǒu ān zú xióng 。
pán pán luó hàn tái , xī xī yán dì gōng 。 fù kǒng jiǔ tiān shàng , shì wǒ rú jǐng zhōng 。
shuò fēng rì yè xiāng téng cù , gǔ lǎo yá jiān sōng bǎi tū 。 gǔ lái tiě wǎ jìn piāo yáng , shān shàng zhì jīn yóu bǎn wū 。
shān sēng quàn wǒ gē , wǒ gē tú zì shāng 。 tiān xià wǔ yuè sōng zhōng yāng , cǐ shān yǔ wǒ jù nán jiāng 。
wǒ jīn sān shí shǐ yī jiàn , běi wàng zhōng yuán tiān gèng cháng 。