朝代:近现代
作者:李冰若
原文:
人言识字忧患始,又言穷愁诗乃工。我常屡空诗甚拙,之无略识仍愚蒙。
偶涉世路历坎坷,事过便如牛马风。平居妄念杜鹃血,能染千山万山红。
红血殷殷滴黄土,窈窕幻作青芙蓉。芙蓉花开世界新,群伦鼓舞春风中。
又思再得秦皇鞭,驱山填平东海东。尽消剑戟铸农器,黄白黑种同安丰。
或者妙莲生舌端,圆音敷演他心通。感顽化暴息内争,举国齐力勘天功。
风尘荏苒积痴抱,轮蹄所历多困蒙。强咽倾河注海泪,归来发策重研攻。
青灯自媚湘城曲,老屋三间园数弓。地瘠名花鲜繁殖,羊桃枝叶何森葱。
休嫌味苦不中食,名列三百五篇中。有知无知各自乐,世间何物忧与穷。
西山朝来有爽气,横琴目送双飞鸿。
rén yán shí zì yōu huàn shǐ , yòu yán qióng chóu shī nǎi gōng 。 wǒ cháng lǚ kōng shī shèn zhuō , zhī wú lüè shí réng yú mēng 。
ǒu shè shì lù lì kǎn kě , shì guò biàn rú niú mǎ fēng 。 píng jū wàng niàn dù juān xiě , néng rǎn qiān shān wàn shān hóng 。
hóng xiě yǐn yǐn dī huáng tǔ , yǎo tiǎo huàn zuò qīng fú róng 。 fú róng huā kāi shì jiè xīn , qún lún gǔ wǔ chūn fēng zhōng 。
yòu sī zài dé qín huáng biān , qū shān tián píng dōng hǎi dōng 。 jìn xiāo jiàn jǐ zhù nóng qì , huáng bái hēi zhǒng tóng ān fēng 。
huò zhě miào lián shēng shé duān , yuán yīn fū yǎn tā xīn tōng 。 gǎn wán huà bào xī nèi zhēng , jǔ guó qí lì kān tiān gōng 。
fēng chén rěn rǎn jī chī bào , lún tí suǒ lì duō kùn mēng 。 qiáng yàn qīng hé zhù hǎi lèi , guī lái fā cè zhòng yán gōng 。
qīng dēng zì mèi xiāng chéng qǔ , lǎo wū sān jiān yuán shǔ gōng 。 dì jí míng huā xiān fán zhí , yáng táo zhī yè hé sēn cōng 。
xiū xián wèi kǔ bù zhōng shí , míng liè sān bǎi wǔ piān zhōng 。 yǒu zhī wú zhī gè zì lè , shì jiān hé wù yōu yǔ qióng 。
xī shān cháo lái yǒu shuǎng qì , héng qín mù sòng shuāng fēi hóng 。