朝代:元代
作者:郝经
原文:
野花照天星,星中花亦盛。长夏蔓草深,疏篱掩斜径。
幽庭日无事,森寂澹相映。缭绕丝乱垂,点缀叶相并。
金风一披拂,零露光彩竞。参差碧玉簪,绾插滑欲迸。
霜丝吐冰同,容色好娟净。堂阴青锦张,墙背紫苔莹。
时方鹊桥成,佳节当秋孟。织女能剪裁,天河洗尤称。
女以秋为期,郎将花作證。风雨开云屏,鸾凰锵月镜。
处处乞巧筵,家家喜相庆。五年江馆客,万事成堕甑。
不能致龙节,空自悲虎阱。永日鏖炎蒸,中暑甘卧病。
对花泪盈目,坐起不觉瞑。云汉见双星,回头看斗柄。
遥怜小儿女,昏嫁俱未竟。中流虞风波,相见何日更。
yě huā zhào tiān xīng , xīng zhōng huā yì shèng 。 cháng xià màn cǎo shēn , shū lí yǎn xié jìng 。
yōu tíng rì wú shì , sēn jì dàn xiāng yìng 。 liáo rào sī luàn chuí , diǎn zhuì yè xiāng bìng 。
jīn fēng yī pī fú , líng lòu guāng cǎi jìng 。 cēn cī bì yù zān , wǎn chā huá yù bèng 。
shuāng sī tǔ bīng tóng , róng sè hǎo juān jìng 。 táng yīn qīng jǐn zhāng , qiáng bēi zǐ tái yíng 。
shí fāng què qiáo chéng , jiā jié dāng qiū mèng 。 zhī nǚ néng jiǎn cái , tiān hé xǐ yóu chēng 。
nǚ yǐ qiū wèi qī , láng jiāng huā zuò zhèng 。 fēng yǔ kāi yún píng , luán huáng qiāng yuè jìng 。
chù chù qǐ qiǎo yán , jiā jiā xǐ xiāng qìng 。 wǔ nián jiāng guǎn kè , wàn shì chéng duò zèng 。
bù néng zhì lóng jié , kōng zì bēi hǔ jǐng 。 yǒng rì áo yán zhēng , zhōng shǔ gān wò bìng 。
duì huā lèi yíng mù , zuò qǐ bù jué míng 。 yún hàn jiàn shuāng xīng , huí tóu kàn dòu bǐng 。
yáo lián xiǎo ér nǚ , hūn jià jù wèi jìng 。 zhōng liú yú fēng bō , xiāng jiàn hé rì gèng 。