朝代:清代
作者:张慎仪
原文:
可怜最是婵娟,遭时沦落如蓬梗。过庭续句,竟成谶语,何堪追者。
十色蛮笺,七弦筝柱,闲情自领。算爱才不少,骚人墨客,终莫慰、青楼恨。
去锦城东差近。是太和、薛涛古井。五云深处,昌蒲一碧,萧萧摇暝。
访古人来,登高凭吊,伤心薄幸。问桃林何在,年年杜鹃,只余悲哽。
kě lián zuì shì chán juān , zāo shí lún luò rú péng gěng 。 guò tíng xù jù , jìng chéng chèn yǔ , hé kān zhuī zhě 。
shí sè mán jiān , qī xián zhēng zhù , xián qíng zì lǐng 。 suàn ài cái bù shǎo , sāo rén mò kè , zhōng mò wèi 、 qīng lóu hèn 。
qù jǐn chéng dōng chà jìn 。 shì tài hé 、 xuē tāo gǔ jǐng 。 wǔ yún shēn chù , chāng pú yī bì , xiāo xiāo yáo míng 。
fǎng gǔ rén lái , dēng gāo píng diào , shāng xīn báo xìng 。 wèn táo lín hé zài , nián nián dù juān , zhǐ yú bēi gěng 。