朝代:南北朝
作者:沈约
原文:
悲落桐。落桐早霜露。燕至叶未抽。鸿来枝已素。本出龙门山。长枝仰刺天。
上峰百丈绝。下趾万寻悬。幽根已盘结。孤枝复危绝。
初不照光景。终年负霜雪。自顾无羽仪。不愿生曲池。
芬芳本自乏。华实无可施。匠者特留眄。王孙少见之。
分取孤生蘖。徙置北堂陲。宿茎抽晚干。新叶生故枝。
故枝虽辽远。新叶颇离离。春风一朝至。荣华并如斯。
自惟良菲薄。君恩徒照灼。顾已非嘉树。空用凭阿阁。
愿作清庙琴。为舞双玄鹤。薜荔可为裳。文杏堪作梁。
勿言草木贱。徒照君末光。末光不徒照。为君含噭咷。
阳柯绿水弦。阴枝苦寒调。厚德非可任。敢不虚其心。
若逢阳春至。吐绿照清浔。
bēi luò tóng 。 luò tóng zǎo shuāng lòu 。 yàn zhì yè wèi chōu 。 hóng lái zhī yǐ sù 。 běn chū lóng mén shān 。 cháng zhī yǎng cì tiān 。
shàng fēng bǎi zhàng jué 。 xià zhǐ wàn xún xuán 。 yōu gēn yǐ pán jié 。 gū zhī fù wēi jué 。
chū bù zhào guāng jǐng 。 zhōng nián fù shuāng xuě 。 zì gù wú yǔ yí 。 bù yuàn shēng qǔ chí 。
fēn fāng běn zì fá 。 huá shí wú kě shī 。 jiàng zhě tè liú miǎn 。 wáng sūn shǎo jiàn zhī 。
fēn qǔ gū shēng niè 。 xǐ zhì běi táng chuí 。 sù jīng chōu wǎn gān 。 xīn yè shēng gù zhī 。
gù zhī suī liáo yuǎn 。 xīn yè pō lí lí 。 chūn fēng yī cháo zhì 。 róng huá bìng rú sī 。
zì wéi liáng fēi báo 。 jūn ēn tú zhào zhuó 。 gù yǐ fēi jiā shù 。 kōng yòng píng ā gé 。
yuàn zuò qīng miào qín 。 wèi wǔ shuāng xuán hè 。 bì lì kě wèi cháng 。 wén xìng kān zuò liáng 。
wù yán cǎo mù jiàn 。 tú zhào jūn mò guāng 。 mò guāng bù tú zhào 。 wèi jūn hán jiào táo 。
yáng kē lǜ shuǐ xián 。 yīn zhī kǔ hán tiáo 。 hòu dé fēi kě rèn 。 gǎn bù xū qí xīn 。
ruò féng yáng chūn zhì 。 tǔ lǜ zhào qīng xún 。