朝代:宋代
作者:刘才邵
原文:
竹轩居士全天真,胸中不著纤毫尘。泠然孤照更洞彻,炯如月白垂秋旻。
纷纷俗物不到眼,但延修竹为佳宾。一谈不交意且喻,真契岂复烦云云。
清风高节自相许,爽气晓接西山云。一般奇绝静中觉,细香风过时时闻。
端能令人看不足,乘兴数来还更新。欲扫寒梢挂高壁,不惜画材无此人。
嫦娥却解窥窗户,时与此君传喜神。
zhú xuān jū shì quán tiān zhēn , xiōng zhōng bù zhuó xiān háo chén 。 líng rán gū zhào gèng dòng chè , jiǒng rú yuè bái chuí qiū mín 。
fēn fēn sú wù bù dào yǎn , dàn yán xiū zhú wèi jiā bīn 。 yī tán bù jiāo yì qiě yù , zhēn qì qǐ fù fán yún yún 。
qīng fēng gāo jié zì xiāng xǔ , shuǎng qì xiǎo jiē xī shān yún 。 yī bān qí jué jìng zhōng jué , xì xiāng fēng guò shí shí wén 。
duān néng lìng rén kàn bù zú , chéng xìng shǔ lái hái gèng xīn 。 yù sǎo hán shāo guà gāo bì , bù xī huà cái wú cǐ rén 。
cháng é què jiě kuī chuāng hù , shí yǔ cǐ jūn chuán xǐ shén 。