朝代:宋代
作者:单人耘
原文:
我居一勺庵,院有一块石。其貌颇不扬,嵚崎在其质。
游罢青城与峨眉,方知此石本来奇。“看似平常却奇崛,”荆公此语庶得之。
峥嵘铁骨籀篆文,风捲云缠千皴痕。不缀藓苔有古意,不识娲仙有仙气。
灵根不在林泉下,遁入河阳宝虹画。慰我幽独两清腴,诗思惊诧忽盘纡。
大峨岭下黯风雨,洗心亭口双虬翥。白湍黝岩斗琤瑽,飞来一拳憩小圃。
细蒲矮棕映日光,秋窗臆对语锵锵:“峨眉桥椿到东瀛,流漂万里结善因。
洒家亦自峨眉至,报君幼年诗所纪:‘绛石轩中绛石仙,轩中绛石吐云烟’。
吾无烟云吐向君,裸吾体兮袒吾心。君性婉美太多情,俗累所欺囿于今。
何如缄閟学无生。吾之形状丑且怪,森森棱角大自在。
吾之陋丑乃文采,吾之怪默乃真爱。千岁万祀不转移,千岩万岫藏一芥。”
一芥在庭伴一勺,峨眉青城不可凿。
wǒ jū yī sháo ān , yuàn yǒu yī kuài shí 。 qí mào pō bù yáng , qīn qí zài qí zhì 。
yóu bà qīng chéng yǔ é méi , fāng zhī cǐ shí běn lái qí 。 “ kàn sì píng cháng què qí jué , ” jīng gōng cǐ yǔ shù dé zhī 。
zhēng róng tiě gǔ zhòu zhuàn wén , fēng juǎn yún chán qiān cūn hén 。 bù zhuì xiǎn tái yǒu gǔ yì , bù shí wā xiān yǒu xiān qì 。
líng gēn bù zài lín quán xià , dùn rù hé yáng bǎo hóng huà 。 wèi wǒ yōu dú liǎng qīng yú , shī sī jīng chà hū pán yū 。
dà é lǐng xià àn fēng yǔ , xǐ xīn tíng kǒu shuāng qiú zhù 。 bái tuān yǒu yán dòu chēng cōng , fēi lái yī quán qì xiǎo pǔ 。
xì pú ǎi zōng yìng rì guāng , qiū chuāng yì duì yǔ qiāng qiāng : “ é méi qiáo chūn dào dōng yíng , liú piāo wàn lǐ jié shàn yīn 。
sǎ jiā yì zì é méi zhì , bào jūn yòu nián shī suǒ jì : ‘ jiàng shí xuān zhōng jiàng shí xiān , xuān zhōng jiàng shí tǔ yún yān ’ 。
wú wú yān yún tǔ xiàng jūn , luǒ wú tǐ xī tǎn wú xīn 。 jūn xìng wǎn měi tài duō qíng , sú léi suǒ qī yòu yú jīn 。
hé rú jiān bì xué wú shēng 。 wú zhī xíng zhuàng chǒu qiě guài , sēn sēn léng jiǎo dà zì zài 。
wú zhī lòu chǒu nǎi wén cǎi , wú zhī guài mò nǎi zhēn ài 。 qiān suì wàn sì bù zhuǎn yí , qiān yán wàn xiù cáng yī jiè 。 ”
yī jiè zài tíng bàn yī sháo , é méi qīng chéng bù kě záo 。