朝代:明代
作者:释今无
原文:
神明自圆固,犀利无与比。皎洁自摇动,突然有念起。
起则号为妄,相继不可止。如眼着手捏,大地如浮水。
空花落缤纷,红紫扫桃李。谓无已见之,呼实岂正理。
其咎在伊何,不过此手耳。手去眼自宁,乱境亦戢弭。
拙者但罪境,此境难除矣。夜台与玉霄,空花堪比拟。
吾人一念放,不觉为物使。才放便囿物,精华成糠秕。
弊絮逐棘途,百怒无一喜。即此一放心,好眼忽加指。
本体既云变,境即生恶美。金阙丽天门,琉璃浮凤尾。
洛神罗袜轻,五铢双鬟子。玉虬驾仙飙,琼浆饮达士。
刘向列仙书,不独为我始。重壤铸铁城,赤烧遍遐迩。
紫瞳蓝面翁,炉韛攻心肺。陈平冠玉人,忽然成犬豕。
身既公刘虔,舌亦遭耘耔。二境反掌间,酸甜不相似。
以为不实有,眼岂无红紫。以为不实无,除指乃能已。
此中除指方,有虑即罪己。内抱明白翁,步步皆能视。
如我曹溪言,知识从内扯。正念名佛生,邪念名佛死。
一座安乐窝,年来皆颓圮。为报高明人,相助以为理。
shén míng zì yuán gù , xī lì wú yǔ bǐ 。 jiǎo jié zì yáo dòng , tū rán yǒu niàn qǐ 。
qǐ zé hào wèi wàng , xiāng jì bù kě zhǐ 。 rú yǎn zhuó shǒu niē , dà dì rú fú shuǐ 。
kōng huā luò bīn fēn , hóng zǐ sǎo táo lǐ 。 wèi wú yǐ jiàn zhī , hū shí qǐ zhèng lǐ 。
qí jiù zài yī hé , bù guò cǐ shǒu ěr 。 shǒu qù yǎn zì níng , luàn jìng yì jí mǐ 。
zhuō zhě dàn zuì jìng , cǐ jìng nán chú yǐ 。 yè tái yǔ yù xiāo , kōng huā kān bǐ nǐ 。
wú rén yī niàn fàng , bù jué wèi wù shǐ 。 cái fàng biàn yòu wù , jīng huá chéng kāng bǐ 。
bì xù zhú jí tú , bǎi nù wú yī xǐ 。 jí cǐ yī fàng xīn , hǎo yǎn hū jiā zhǐ 。
běn tǐ jì yún biàn , jìng jí shēng è měi 。 jīn quē lì tiān mén , liú lí fú fèng wěi 。
luò shén luó wà qīng , wǔ zhū shuāng huán zǐ 。 yù qiú jià xiān biāo , qióng jiāng yǐn dá shì 。
liú xiàng liè xiān shū , bù dú wèi wǒ shǐ 。 zhòng rǎng zhù tiě chéng , chì shāo biàn xiá ěr 。
zǐ tóng lán miàn wēng , lú bài gōng xīn fèi 。 chén píng guàn yù rén , hū rán chéng quǎn shǐ 。
shēn jì gōng liú qián , shé yì zāo yún zǐ 。 èr jìng fǎn zhǎng jiān , suān tián bù xiāng sì 。
yǐ wèi bù shí yǒu , yǎn qǐ wú hóng zǐ 。 yǐ wèi bù shí wú , chú zhǐ nǎi néng yǐ 。
cǐ zhōng chú zhǐ fāng , yǒu lǜ jí zuì jǐ 。 nèi bào míng bái wēng , bù bù jiē néng shì 。
rú wǒ cáo xī yán , zhī shí cóng nèi chě 。 zhèng niàn míng fó shēng , xié niàn míng fó sǐ 。
yī zuò ān lè wō , nián lái jiē tuí pǐ 。 wèi bào gāo míng rén , xiāng zhù yǐ wèi lǐ 。