云南古诗学习网手机版

和阮亭《秋柳》诗原韵 其四

朝代:清代

作者:冒襄

原文:

台城隋苑总相怜,忆昔萦堤并拂烟。金屋流萤俱寂寞,玉关羁雁苦缠绵。

十围种就知何代,千缕垂时已隔年。最恨健儿偏欲折,凉秋闻道又临边。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

tái chéng suí yuàn zǒng xiāng lián , yì xī yíng dī bìng fú yān 。 jīn wū liú yíng jù jì mò , yù guān jī yàn kǔ chán mián 。

shí wéi zhǒng jiù zhī hé dài , qiān lǚ chuí shí yǐ gé nián 。 zuì hèn jiàn ér piān yù zhé , liáng qiū wén dào yòu lín biān 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版