云南古诗学习网手机版

庐山谣

朝代:近现代

作者:康有为

原文:

紫漠吹落青芙蓉,随风飘堕江之东。瓣开四面花玲珑,化作碧玉千百峰。

倒影翻湖黛色浓,突兀万丈绚青红。曾峦重阜架为宫,五老拄杖碧云中。

子孙诸峰咸待从。尔来一万四千岁,白头昂首啸鸿蒙。

我来经丧乱,九十九寺皆在焚劫中。瀑泉又已枯,秀色灭昌丰。

惟有重崖与叠嶂,苍翠合匝转无穷。陶谢妙述作,幽人不可逢。

长卧龙潭石,醉欲骑苍龙。青鸾未能驭,白鹿已无纵。

夜投东林访远公,殿宇陊剥瓦砾封。诚悬北海残碑在,古佛露坐似惭居尊无寸功。

长萝盖山林蒙茸,天黑虎啸荡惊风。万籁笙竽泻青松,塔铃夜语不闻钟。

宵深月出山径白,虎溪之水鸣潺淙,似闻山鬼说法谈空空。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

zǐ mò chuī luò qīng fú róng , suí fēng piāo duò jiāng zhī dōng 。 bàn kāi sì miàn huā líng lóng , huà zuò bì yù qiān bǎi fēng 。

dǎo yǐng fān hú dài sè nóng , tū wù wàn zhàng xuàn qīng hóng 。 céng luán zhòng fù jià wèi gōng , wǔ lǎo zhǔ zhàng bì yún zhōng 。

zǐ sūn zhū fēng xián dài cóng 。 ěr lái yī wàn sì qiān suì , bái tóu áng shǒu xiào hóng mēng 。

wǒ lái jīng sàng luàn , jiǔ shí jiǔ sì jiē zài fén jié zhōng 。 pù quán yòu yǐ kū , xiù sè miè chāng fēng 。

wéi yǒu zhòng yá yǔ dié zhàng , cāng cuì hé zā zhuǎn wú qióng 。 táo xiè miào shù zuò , yōu rén bù kě féng 。

cháng wò lóng tán shí , zuì yù qí cāng lóng 。 qīng luán wèi néng yù , bái lù yǐ wú zòng 。

yè tóu dōng lín fǎng yuǎn gōng , diàn yǔ duò bō wǎ lì fēng 。 chéng xuán běi hǎi cán bēi zài , gǔ fó lòu zuò sì cán jū zūn wú cùn gōng 。

cháng luó gài shān lín mēng róng , tiān hēi hǔ xiào dàng jīng fēng 。 wàn lài shēng yú xiè qīng sōng , tǎ líng yè yǔ bù wén zhōng 。

xiāo shēn yuè chū shān jìng bái , hǔ xī zhī shuǐ míng chán cóng , sì wén shān guǐ shuō fǎ tán kōng kōng 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版