朝代:明代
作者:孙一元
原文:
吾闻徂徕之山,巀嶭高万丈,上有古松千尺蟠踞厓之颠。
白日行天不到地,苍藤翠茑倒挂相钩连。皴皮剥落根半露,偃盖反走枝相缠。
下有元精山灵秘流膏,入土今千年。樵人牧竖不敢伐,乃知神物天能全。
阴厓半夜起蛟蠖,哀壑万里含云烟。世间此木不见用,偃蹇独卧空山前。
只今大厦将倾圮,风雨无庇真堪怜。呜呼安得此木供采用,能令四海苍生重熙然。
wú wén cú lái zhī shān , jié niè gāo wàn zhàng , shàng yǒu gǔ sōng qiān chǐ pán jù yá zhī diān 。
bái rì xíng tiān bù dào dì , cāng téng cuì niǎo dǎo guà xiāng gōu lián 。 cūn pí bō luò gēn bàn lòu , yǎn gài fǎn zǒu zhī xiāng chán 。
xià yǒu yuán jīng shān líng mì liú gāo , rù tǔ jīn qiān nián 。 qiáo rén mù shù bù gǎn fá , nǎi zhī shén wù tiān néng quán 。
yīn yá bàn yè qǐ jiāo huò , āi hè wàn lǐ hán yún yān 。 shì jiān cǐ mù bù jiàn yòng , yǎn jiǎn dú wò kōng shān qián 。
zhǐ jīn dà shà jiāng qīng pǐ , fēng yǔ wú bì zhēn kān lián 。 wū hū ān dé cǐ mù gòng cǎi yòng , néng lìng sì hǎi cāng shēng zhòng xī rán 。