朝代:明代
作者:庞嵩
原文:
生生自天性,山木昔尝美。胡乃交斧斤,继之群牧驶。
幸兹日夜息,萌蘖见端倪。栽培滋息之,参天立可拟。
吾心有良知,吾性即天理。生生固不息,养之惟在己。
息息常存存,圣贤域可抵。唐君自树名,汝滋乃其字。
自养还自滋,进进今未已。虽未登栋梁,亦可远棘枳。
夏日苦炎蒸,凉阴足憩止。隆冬畏冱寒,岂随众芳萎。
愿言永培根,浚源沃清泚。硕果种且蕃,千百传孙子。
于以长秀林,仰之亦兴起。
shēng shēng zì tiān xìng , shān mù xī cháng měi 。 hú nǎi jiāo fǔ jīn , jì zhī qún mù shǐ 。
xìng zī rì yè xī , méng niè jiàn duān ní 。 zāi péi zī xī zhī , cān tiān lì kě nǐ 。
wú xīn yǒu liáng zhī , wú xìng jí tiān lǐ 。 shēng shēng gù bù xī , yǎng zhī wéi zài jǐ 。
xī xī cháng cún cún , shèng xián yù kě dǐ 。 táng jūn zì shù míng , rǔ zī nǎi qí zì 。
zì yǎng hái zì zī , jìn jìn jīn wèi yǐ 。 suī wèi dēng dòng liáng , yì kě yuǎn jí zhǐ 。
xià rì kǔ yán zhēng , liáng yīn zú qì zhǐ 。 lóng dōng wèi hù hán , qǐ suí zhòng fāng wěi 。
yuàn yán yǒng péi gēn , jùn yuán wò qīng cǐ 。 shuò guǒ zhǒng qiě fán , qiān bǎi chuán sūn zǐ 。
yú yǐ cháng xiù lín , yǎng zhī yì xìng qǐ 。