朝代:金朝
作者:段成己
原文:
落落出世人,视世犹糠秕。独唯爱山缘,一念未渠已。
尝行崧阳道,经觏略可纪。有山皆孱颜,有水尽清泚。
寒藤络古木,奇花閒芳枳。风从四山下,红绿乱纷萎。
云日互蔽亏,百态呈怪诡。微泉不知处,丛荟鸣宫徵。
山鸟忽惊飞,花落空岩里。静闻鸡犬声,人家应在迩。
百年能几日,山閒有馀晷。孰知桃花源,不出武陵水。
回首视人閒,嚣嚣足尘滓。便拟结椽茆,悤悤迫行李。
一来汾沮洳,留滞绵几祀。幽怀渺难忘,澹墨寄形似。
旧游一经眼,来往差可喜。此心本无著,夫岂为物使。
昔从何而来,今从何而止。翛然来往閒,于是得之子。
幻影竟安用,我亦聊尔耳。一笑两忘言,庭花萎阶戺。
luò luò chū shì rén , shì shì yóu kāng bǐ 。 dú wéi ài shān yuán , yī niàn wèi qú yǐ 。
cháng xíng sōng yáng dào , jīng gòu lüè kě jì 。 yǒu shān jiē chán yán , yǒu shuǐ jìn qīng cǐ 。
hán téng luò gǔ mù , qí huā xián fāng zhǐ 。 fēng cóng sì shān xià , hóng lǜ luàn fēn wěi 。
yún rì hù bì kuī , bǎi tài chéng guài guǐ 。 wēi quán bù zhī chù , cóng huì míng gōng zhēng 。
shān niǎo hū jīng fēi , huā luò kōng yán lǐ 。 jìng wén jī quǎn shēng , rén jiā yīng zài ěr 。
bǎi nián néng jǐ rì , shān xián yǒu yú guǐ 。 shú zhī táo huā yuán , bù chū wǔ líng shuǐ 。
huí shǒu shì rén xián , xiāo xiāo zú chén zǐ 。 biàn nǐ jié chuán máo , cōng cōng pò xíng lǐ 。
yī lái fén jǔ rù , liú zhì mián jǐ sì 。 yōu huái miǎo nán wàng , dàn mò jì xíng sì 。
jiù yóu yī jīng yǎn , lái wǎng chà kě xǐ 。 cǐ xīn běn wú zhuó , fū qǐ wèi wù shǐ 。
xī cóng hé ér lái , jīn cóng hé ér zhǐ 。 xiāo rán lái wǎng xián , yú shì dé zhī zǐ 。
huàn yǐng jìng ān yòng , wǒ yì liáo ěr ěr 。 yī xiào liǎng wàng yán , tíng huā wěi jiē shì 。