朝代:宋代
作者:陈克
原文:
皇天分四时,寒暑代翕张。折胶与流金,民生以为常。
伊坎离何神,为帝司一方。如何纵孽鬼,乘时盗阴阳。
睢盱四五辈,欻东西跳踉。诡秘各有名,为人作炎凉。
或燔以炬火,或吹以鞴囊。初噤如立雪,俄赫如探汤。
炎洲抵阴壑,那得在一床。阏伯追实沈,左右分寇攘。
须臾异冬春,裘扇安可当。番休数汗粟,冰炭沸我肠。
怫郁不自聊,灾疢未渠央。非针艾所及,区区事祈禳。
牺牲一物无,祝祠甚荒唐。殷勤谢众鬼,汝计诚未良。
汝利在呕泄,藜苋焉足尝。我贫乏钱财,调汝徒披猖。
来汝岂不闻,儒生类强梁。子美虽老瘦,腼颜事新妆。
退之稍奸黠,百药更臭香。身病易语言,咄咄多谤伤。
吾将援此例,勉作新诗章。诗以荣汝归,自可捐糗粮。
资送于汝足,此外何所望。汝也宁不惭,急急去我旁。
huáng tiān fēn sì shí , hán shǔ dài xī zhāng 。 zhé jiāo yǔ liú jīn , mín shēng yǐ wèi cháng 。
yī kǎn lí hé shén , wèi dì sī yī fāng 。 rú hé zòng niè guǐ , chéng shí dào yīn yáng 。
huī xū sì wǔ bèi , xū dōng xī tiào liáng 。 guǐ mì gè yǒu míng , wèi rén zuò yán liáng 。
huò fán yǐ jù huǒ , huò chuī yǐ bèi náng 。 chū jìn rú lì xuě , é hè rú tàn tāng 。
yán zhōu dǐ yīn hè , nà dé zài yī chuáng 。 è bó zhuī shí shěn , zuǒ yòu fēn kòu rǎng 。
xū yú yì dōng chūn , qiú shàn ān kě dāng 。 fān xiū shǔ hàn sù , bīng tàn fèi wǒ cháng 。
fú yù bù zì liáo , zāi chèn wèi qú yāng 。 fēi zhēn ài suǒ jí , qū qū shì qí ráng 。
xī shēng yī wù wú , zhù cí shèn huāng táng 。 yīn qín xiè zhòng guǐ , rǔ jì chéng wèi liáng 。
rǔ lì zài ǒu xiè , lí xiàn yān zú cháng 。 wǒ pín fá qián cái , tiáo rǔ tú pī chāng 。
lái rǔ qǐ bù wén , rú shēng lèi qiáng liáng 。 zǐ měi suī lǎo shòu , miǎn yán shì xīn zhuāng 。
tuì zhī shāo jiān xiá , bǎi yào gèng chòu xiāng 。 shēn bìng yì yǔ yán , duō duō duō bàng shāng 。
wú jiāng yuán cǐ lì , miǎn zuò xīn shī zhāng 。 shī yǐ róng rǔ guī , zì kě juān qiǔ liáng 。
zī sòng yú rǔ zú , cǐ wài hé suǒ wàng 。 rǔ yě níng bù cán , jí jí qù wǒ páng 。