朝代:宋代
作者:宋祁
原文:
有客款我庐,念我衰暮齿。自言上真书,有药名不死。
黄金乃能化,白发安足治。谓我刀圭馀,已足度年纪。
驱还扶桑面,黄昏付蒙泛。主人诡谢客,吾生本尘滓。
少来诵诗书,不识怪神理。惊闻河汉言,浩然弗知涘。
今也病未能,异日从吾子。
yǒu kè kuǎn wǒ lú , niàn wǒ shuāi mù chǐ 。 zì yán shàng zhēn shū , yǒu yào míng bù sǐ 。
huáng jīn nǎi néng huà , bái fā ān zú zhì 。 wèi wǒ dāo guī yú , yǐ zú dù nián jì 。
qū hái fú sāng miàn , huáng hūn fù mēng fàn 。 zhǔ rén guǐ xiè kè , wú shēng běn chén zǐ 。
shǎo lái sòng shī shū , bù shí guài shén lǐ 。 jīng wén hé hàn yán , hào rán fú zhī sì 。
jīn yě bìng wèi néng , yì rì cóng wú zǐ 。