朝代:元代
作者:戴良
原文:
莫把白头吟,来调绿绮琴。蜀客当年聘私室,两情总向琴中得。
谁信黄金买赋时,已是青蛾辞宠日。兔丝春来托女萝,雪霜未至尚缠柯。
若个人心如草木,不到白头妾遭逐。妾有嫁时绿玉簪,时时插髻悦君心。
一朝坠地双股折,恰似君心中道绝。我簪纵折犹共藏,君心一绝去他乡。
mò bǎ bái tóu yín , lái tiáo lǜ qǐ qín 。 shǔ kè dāng nián pìn sī shì , liǎng qíng zǒng xiàng qín zhōng dé 。
shuí xìn huáng jīn mǎi fù shí , yǐ shì qīng é cí chǒng rì 。 tù sī chūn lái tuō nǚ luó , xuě shuāng wèi zhì shàng chán kē 。
ruò gè rén xīn rú cǎo mù , bù dào bái tóu qiè zāo zhú 。 qiè yǒu jià shí lǜ yù zān , shí shí chā jì yuè jūn xīn 。
yī cháo zhuì dì shuāng gǔ zhé , qià sì jūn xīn zhōng dào jué 。 wǒ zān zòng zhé yóu gòng cáng , jūn xīn yī jué qù tā xiāng 。