朝代:清代
作者:吴昌绶
原文:
凉宵雁声到枕,拥衾裯似水。鱼更断续梦难成,残镫欲灺红蕊。
孤馆静、秋心暗警,井梧一叶同飘坠。叹年年、倦旅无端,触起乡思。
时局如棋,中原多故,怅栖栖客子。望天外、缥缈三山,凌波何日重至。
看苍茫、云连海气,又历历、蜃楼遥指。笑茂陵、疏草零星,未逢杨意。
蛩吟败藓,蝉咽寒柯,惯搅人清寐。恁容易、繁华转烛,几番辜负,一曲尊前,琵琶红泪。
飞英巷陌,游丝庭院,浓春无价都消歇,剩潘郎、鬓影成憔悴。
江南此去,除非旧日青山,依然伴人愁里。
深闺凝望,讯断宾鸿,锁一双眉翠。见说道、近来消瘦,药裹缠绵,帘卷西风,病扶花起。
流光若驶,浮生如寄,而今真遂偕隐愿,泛烟波、好共吴篷倚。
那堪回首天涯,写遍相思,倦收凤纸。
liáng xiāo yàn shēng dào zhěn , yōng qīn chóu sì shuǐ 。 yú gèng duàn xù mèng nán chéng , cán dèng yù xiè hóng ruǐ 。
gū guǎn jìng 、 qiū xīn àn jǐng , jǐng wú yī yè tóng piāo zhuì 。 tàn nián nián 、 juàn lǚ wú duān , chù qǐ xiāng sī 。
shí jú rú qí , zhōng yuán duō gù , chàng qī qī kè zǐ 。 wàng tiān wài 、 piǎo miǎo sān shān , líng bō hé rì zhòng zhì 。
kàn cāng máng 、 yún lián hǎi qì , yòu lì lì 、 shèn lóu yáo zhǐ 。 xiào mào líng 、 shū cǎo líng xīng , wèi féng yáng yì 。
qióng yín bài xiǎn , chán yàn hán kē , guàn jiǎo rén qīng mèi 。 nèn róng yì 、 fán huá zhuǎn zhú , jǐ fān gū fù , yī qǔ zūn qián , pí pá hóng lèi 。
fēi yīng xiàng mò , yóu sī tíng yuàn , nóng chūn wú jià dōu xiāo xiē , shèng pān láng 、 bìn yǐng chéng qiáo cuì 。
jiāng nán cǐ qù , chú fēi jiù rì qīng shān , yī rán bàn rén chóu lǐ 。
shēn guī níng wàng , xùn duàn bīn hóng , suǒ yī shuāng méi cuì 。 jiàn shuō dào 、 jìn lái xiāo shòu , yào guǒ chán mián , lián juǎn xī fēng , bìng fú huā qǐ 。
liú guāng ruò shǐ , fú shēng rú jì , ér jīn zhēn suì xié yǐn yuàn , fàn yān bō 、 hǎo gòng wú péng yǐ 。
nà kān huí shǒu tiān yá , xiě biàn xiāng sī , juàn shōu fèng zhǐ 。