朝代:宋代
作者:郑元祐
原文:
昔者谷仙之真人,曾谒世皇通明殿,殿上赐坐言谆谆。
以为皇王帝霸,不殊冬夏秋春。紫极虽贵,白云难亲。
翩然归卧计筹峰下通玄馆,日听松风不异大韶乐,自谓身是葛天民。
松风晴吹东日上蓬山,阁外五采云霞新。日方西倾月复白,松风吹涧壑,不著人间一点之埃尘。
细而笙竽间奏有馀韵,大而海涛怒鼓翻龙鳞。真人卧起食息听不厌,自谓轩辕张乐、湘灵鼓瑟同天真。
有时雨雪黯惨之寒夜,有时花柳明媚之芳辰。松风不吹樽俎澹,松风不吹肌骨皴。
真人于此时,漱咽太和朝玉宸。撼屋松风三日吹不醒,安知便以神为马、尻为轮?
飞度蓬莱弱水三万里,众真欢言归何晚,坐吟松花屑粉沾冠巾。
于今三十五寒暑,天根月窟来往长频频。济济山中学仙侣,或跨鸾凤骖骐麟。
辛钘范蠡谩师友,南郭颜成谁主宾?善听松风不以耳,善御松风不以身。
真人有道传不朽,千古万古无缁磷。
xī zhě gǔ xiān zhī zhēn rén , céng yè shì huáng tōng míng diàn , diàn shàng cì zuò yán zhūn zhūn 。
yǐ wèi huáng wáng dì bà , bù shū dōng xià qiū chūn 。 zǐ jí suī guì , bái yún nán qīn 。
piān rán guī wò jì chóu fēng xià tōng xuán guǎn , rì tīng sōng fēng bù yì dà sháo lè , zì wèi shēn shì gé tiān mín 。
sōng fēng qíng chuī dōng rì shàng péng shān , gé wài wǔ cǎi yún xiá xīn 。 rì fāng xī qīng yuè fù bái , sōng fēng chuī jiàn hè , bù zhuó rén jiān yī diǎn zhī āi chén 。
xì ér shēng yú jiān zòu yǒu yú yùn , dà ér hǎi tāo nù gǔ fān lóng lín 。 zhēn rén wò qǐ shí xī tīng bù yàn , zì wèi xuān yuán zhāng lè 、 xiāng líng gǔ sè tóng tiān zhēn 。
yǒu shí yǔ xuě àn cǎn zhī hán yè , yǒu shí huā liǔ míng mèi zhī fāng chén 。 sōng fēng bù chuī zūn zǔ dàn , sōng fēng bù chuī jī gǔ cūn 。
zhēn rén yú cǐ shí , shù yàn tài hé cháo yù chén 。 hàn wū sōng fēng sān rì chuī bù xǐng , ān zhī biàn yǐ shén wèi mǎ 、 kāo wèi lún ?
fēi dù péng lái ruò shuǐ sān wàn lǐ , zhòng zhēn huān yán guī hé wǎn , zuò yín sōng huā xiè fěn zhān guàn jīn 。
yú jīn sān shí wǔ hán shǔ , tiān gēn yuè kū lái wǎng cháng pín pín 。 jì jì shān zhōng xué xiān lǚ , huò kuà luán fèng cān qí lín 。
xīn xíng fàn lǐ mán shī yǒu , nán guō yán chéng shuí zhǔ bīn ? shàn tīng sōng fēng bù yǐ ěr , shàn yù sōng fēng bù yǐ shēn 。
zhēn rén yǒu dào chuán bù xiǔ , qiān gǔ wàn gǔ wú zī lín 。