朝代:明代
作者:康海
原文:
客向华山去,过宿长安坊。明日复延伫,大醉使君堂。
使君之父松鹤翁,银髯雪鬓来从容。见我更取大斗出,一饮已倾三百钟。
匆匆数语见胸次,四座通看独神异。此翁本是天上人,世间图画空相似。
徂徕之松千尺长,终日纷纷云气翔。南极老人跨鹤至,其下可许寻常当。
翁言明日是初度,满庭宾客如烟雾。使君自喜春日长,天际谁知有仙婺。
灵药闪烁堆玉盘,持以赠翁翁自看。一粒便可八千岁,几度笑观沧海乾。
我执翁手为翁语,世上如翁几人许。生儿不忝杜与房,举手争看乔共梓。
群仙今日上翁堂,何以赠之云锦章。綵衣先见二千石,使翁姓字千载香。
kè xiàng huà shān qù , guò sù cháng ān fāng 。 míng rì fù yán zhù , dà zuì shǐ jūn táng 。
shǐ jūn zhī fù sōng hè wēng , yín rán xuě bìn lái cóng róng 。 jiàn wǒ gèng qǔ dà dòu chū , yī yǐn yǐ qīng sān bǎi zhōng 。
cōng cōng shǔ yǔ jiàn xiōng cì , sì zuò tōng kàn dú shén yì 。 cǐ wēng běn shì tiān shàng rén , shì jiān tú huà kōng xiāng sì 。
cú lái zhī sōng qiān chǐ cháng , zhōng rì fēn fēn yún qì xiáng 。 nán jí lǎo rén kuà hè zhì , qí xià kě xǔ xún cháng dāng 。
wēng yán míng rì shì chū dù , mǎn tíng bīn kè rú yān wù 。 shǐ jūn zì xǐ chūn rì cháng , tiān jì shuí zhī yǒu xiān wù 。
líng yào shǎn shuò duī yù pán , chí yǐ zèng wēng wēng zì kàn 。 yī lì biàn kě bā qiān suì , jǐ dù xiào guān cāng hǎi qián 。
wǒ zhí wēng shǒu wèi wēng yǔ , shì shàng rú wēng jǐ rén xǔ 。 shēng ér bù tiǎn dù yǔ fáng , jǔ shǒu zhēng kàn qiáo gòng zǐ 。
qún xiān jīn rì shàng wēng táng , hé yǐ zèng zhī yún jǐn zhāng 。 cǎi yī xiān jiàn èr qiān shí , shǐ wēng xìng zì qiān zài xiāng 。