朝代:宋代
作者:汪藻
原文:
揆日奉明诏,班春出孤城。和风递鼓鼙,细雨迷旆旌。
渺渺度阡陌,溪山照人明。幽花不孤芳,好鸟相应鸣。
陇麦已争秀,畦秧亦微萌。食新知有期,及我凋瘵氓。
古寺依绝壁,林端列飞甍。残僧四五人,静若无所营。
石室广百肘,嵌空自天成。泉甘与茶宜,就挹岩下清。
伏槛肆遐瞩,归云入檐楹。数农前致辞,貌野意则诚。
兹幸枉冠盖,使君岂无情。频年苦饥虚,奚用恤此生。
守昔在闾里,先畴每躬耕。起家三绝馀,谬忝符竹荣。
无术布宽大,低头愧鳏茕。愿言同抚绥,永绝愁叹声。
kuí rì fèng míng zhào , bān chūn chū gū chéng 。 hé fēng dì gǔ pí , xì yǔ mí pèi jīng 。
miǎo miǎo dù qiān mò , xī shān zhào rén míng 。 yōu huā bù gū fāng , hǎo niǎo xiāng yīng míng 。
lǒng mài yǐ zhēng xiù , qí yāng yì wēi méng 。 shí xīn zhī yǒu qī , jí wǒ diāo zhài méng 。
gǔ sì yī jué bì , lín duān liè fēi méng 。 cán sēng sì wǔ rén , jìng ruò wú suǒ yíng 。
shí shì guǎng bǎi zhǒu , qiàn kōng zì tiān chéng 。 quán gān yǔ chá yí , jiù yì yán xià qīng 。
fú jiàn sì xiá zhǔ , guī yún rù yán yíng 。 shǔ nóng qián zhì cí , mào yě yì zé chéng 。
zī xìng wǎng guàn gài , shǐ jūn qǐ wú qíng 。 pín nián kǔ jī xū , xī yòng xù cǐ shēng 。
shǒu xī zài lǘ lǐ , xiān chóu měi gōng gēng 。 qǐ jiā sān jué yú , miù tiǎn fú zhú róng 。
wú shù bù kuān dà , dī tóu kuì guān qióng 。 yuàn yán tóng fǔ suí , yǒng jué chóu tàn shēng 。